"Nơi này của các ngươi gọi là gì?" Kỳ Ngự tiếp tục hỏi.
"Vạn Kính Sơn." Tôn chủ chưa nói cho hắn biết sao? Sẽ không phải là tôn chủ cướp hắn từ bên ngoài về chứ?
Kỳ Ngự trước đó đã nghe thấy Minh Thù nói qua, bất quá khái niệm nơi này đối với hắn rất nhạt.
Hắn hỏi: "Thân phận của cô ấy là gì?"
Tụ Hoan hơi quay đầu, trong ánh mắt hiện lên một tia hiếu kì, hắn làm sao cái gì cũng không biết?
Tôn chủ đại nhân sẽ không thật là cướp về chứ?
"Thân phận của tôn chủ..." Tụ Hoan dừng một chút: "Công tử vẫn là nên tự mình hỏi tôn chủ đi."
Nếu tôn chủ đã không nói, cô cũng đừng nên nói nhiều.
Tụ Hoan tận tụy đưa Kỳ Ngự đến tiền điện.
Kỳ Ngự vừa vặn trông thấy bóng lưng Nguyệt Qua rời đi, Minh Thù đứng trước điện nhìn về một phương hướng nào đó, từ góc nhìn của Kỳ Ngự là thấy như đang nhìn bóng lưng của Nguyệt Qua rời đi.
Tên trai bao từ đâu tới!
Lão tử không ở bên cạnh cô một lúc vậy mà liền dám xuất hiện ở trước mặt cô!
Hắn vượt qua Tụ Hoan tiến lên.
"Về sau tôi cũng cần phải gọi em là tôn chủ sao?"
Minh Thù quay đầu: "Anh thích gọi tôi như vậy? Nếu anh thích, cũng có thể."
Kỳ Ngự muốn nghe căn bản không phải cái này.
"Cô vợ nhỏ." Kỳ Ngự mềm nhũn kêu một tiếng.
Minh Thù không phản bác, nắm chặt tay Kỳ Ngự, quay đầu phân phó Tụ Hoan: "Tụ Hoan chuẩn bị một chút, chúng ta đi Tháp Thiên Khải."
"Dạ."
Tụ Hoan xuống dưới chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458783/chuong-1292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.