Khu Đông Thành, một đường phố nào đó.
Lục Ngưng dựa vào tường ngồi, bốn phía đều là người đang nghỉ ngơi, có người bị thương, có người hiểu chút kiến thức chữa bệnh đang bận rộn giúp băng bó.
"Lục Ngưng tỷ, ăn chút gì đi?"
Ban Lan đưa cho Lục Ngưng một túi bánh bích quy.
Lục Ngưng không quá muốn ăn, máu tươi cùng thi thể làm cho cô có chút buồn nôn: "Cho bọn họ ăn đi."
"Lục Ngưng tỷ, tốt xấu gì cũng nên ăn một chút đi." Ban Lan mở bánh bích quy ra đưa tới bên miệng Lục Ngưng: "Hiện tại quan trọng nhất chính là bảo tồn thể lực."
Lời cự tuyệt của Lục Ngưng nghẹn lại trong cổ họng, cô nhận lấy bánh bích quy, cắn một cái.
Ban Lan ngồi bên cạnh cô: "Lục Ngưng tỷ, cô nói vì sao lại trở thành như vậy chứ?"
"Tôi cũng muốn biết." Vì sao lại thành thế này.
Ban Lan cúi đầu, giọng nói có chút buồn bực: "Bọn họ đều nói là bởi vì Độ Kỷ, Lục Ngưng tỷ cô cũng cảm thấy như vậy sao?"
Lục Ngưng thần sắc mờ mịt, lẩm bẩm một tiếng: "Tôi không biết... Thế giới này..."
Ban Lan nói: "Lúc ấy Độ Kỷ phái người đưa tới rất nhiều vũ khí... Nhưng rất nhanh liền bị rút lại. Tôi nghe nói Độ Kỷ bên kia rất an toàn... Lục Ngưng tỷ, chúng ta có nên rút lui về phía bên đó hay không?"
Trước đó Ban Lan báo danh tham gia làm việc tại phòng tuyến, rất may mắn, hắn được chọn.
Mà bởi vì chịu khó làm việc nên được một quản sự cho theo bên cạnh.
Ban Lan cảm thấy lúc ấy Độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458756/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.