Chủ quán lục soát trên người thanh niên mấy lần, xác định hắn không có nói láo, trên người hắn ngay cả một phân tiền cũng không có.
Cuối cùng cũng không có cách nào, thanh niên đưa điện thoại cầm cho chủ quán.
Điện thoại vẫn là kiểu mới, chủ quán nhìn nửa ngày cuối cùng mới đồng ý.
Thanh niên nặng nề thở ra một hơi, hắn nhìn cây gậy trong tay, xoay người đi tìm người vừa rồi đưa gậy cho mình.
Bốn phía đều là đám người ầm ĩ, nữ sinh kia ngồi ở kia một bên, thanh âm phảng phất từ bốn phía trôi qua người cô cũng không làm cô đặt mình vào cái vòng hỗn loạn này.
Thanh niên dò xét trên người Minh Thù một phen, dạng người khí chất như vậy mà lại xuất hiện ở đây.
Bất quá chỉ là một người bình thường, dưới tình huống như vậy thế nhưng lại đưa gậy cho hắn.
Không sợ gây phiền toái sao?
Hắn che lấy bả vai đi qua: "Cái kia... Cảm ơn cô."
"Không khách khí." Minh Thù liếc hắn một cái: "Vừa tới liền muốn lật tung cái bàn của tôi."
Thanh niên: "??"
Minh Thù tiếp tục nói: "Lãng phí lương thực là đáng xấu hổ."
Thanh niên: "!!??"
Minh Thù ăn xong, thanh niên vẫn còn đứng tại chỗ: "Cái kia tôi đưa cô về, tôi sợ những người vừa rồi tìm cô gây phiền phức."
Dường như sợ Minh Thù sẽ hiểu lầm việc gì, hắn cố ý bổ sung thêm một câu phía sau.
"Không cần."
"Dù sao tôi cũng không có việc gì, cô ở chỗ nào?" Ban Lan gãi gãi đầu: "Cái kia, tôi cũng không có ý gì khác, hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458740/chuong-1249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.