Minh Thù và Dư Thâm bỏ lỡ chuyến xe cuối cùng về thành phố, Minh Thù chỉ có thể tìm một chỗ nghỉ lại.
Dư Thâm không có chứng minh thư, Minh Thù chỉ có thể thuê một căn phòng.
Vì để cho hắn dễ chịu còn cố ý thuê phòng tổng thống.
Dư Thâm đối với chuyện ở cùng với ai cũng không có biểu hiện bài xích, tựa như trước đó cô vào vào phòng của hắn, hắn cũng chỉ xem như cô không tồn tại.
Khách sạn đối diện với biển, có thể trông thấy mặt biển xa xa.
Minh Thù kêu bữa ăn tại khách sạn nhưng cô phát hiện Dư Thâm rất kén ăn, tất cả mọi thứ nếm một chút sẽ không ăn nữa, thậm chí có nếm cũng không nguyện ý nếm.
"Cậu không ăn đêm nay cũng chỉ có thể bị đói, nơi này cũng không phải trong nhà có thể làm tới khi cậu hài lòng mới thôi."
Dư Thâm núp ở trong ghế, nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn, không có bất kỳ ý định động thủ.
"Vậy tôi ăn?" Đều là của trẫm rồi!
Dư Thâm liếc nhìn cô một cái, đứng dậy ra ban công ngắm cảnh.
Minh Thù nhún vai, một người đem bữa tối của hai người ăn giải quyết, thuận tiện báo cho Lão gia tử một tin nhắn bình an.
Lại thăm hỏi đầu bếp nhỏ, biểu thị cô không nên chạy loạn, nếu bị bắt đi thì coi như thảm rồi.
Đầu bếp nhỏ Trang Mông Mông: "..." Đây là thăm hỏi? Đây là uy hiếp đó!
Đám vệ sĩ bên dưới hù chết người, cô cũng không dám ra ngoài!
Giải quyết bên này xong, đang muốn báo cho Tương Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458710/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.