Chương trước
Chương sau
#tiêuđềdịnăng: Tang Âm một lời không hợp liền nói mình là người bình thường.
Các cô mua áo tắm chỗ đó thật là dễ nhìn, tôi quên mua nên vẫn dùng của năm ngoái, a... Có chút chật, cô nhìn tôi phải siết lại."
"Ha ha ha, thôi đi, cô chính là khoe khoang thân hình của cô."
"Không muốn sờ a..."
"A! Dừng tay!"
Bên tai là thanh âm của nữ hài tử làm ầm ĩ bên ngoài vọng về, Minh Thù hơi mở mắt ra liền nhìn thấy một đám thiếu nữ mang áo tắm cực thiếu vải đang chơi đùa trước mặt.
"Tang Âm, cô còn không thay sao? Chúng tôi đều thay xong rồi."
Có người hướng phía phía cô kêu lên.
Ánh mắt Minh Thù quét một vòng bốn phía, nơi này chỉ có một người, hẳn là nói với cô.
Trước mặt Minh Thù là một cái tủ chứa đồ, bên trong có điện thoại cùng một cái túi, phía trên túi chính là một bộ áo tắm.
"Các ngươi không muốn sờ a! Chán ghét!"
"Nhanh, mọi người đè cô ấy lại!!"
Mấy nữ hài tử ở đây làm ầm ĩ đến kịch liệt, bên cạnh còn có một số, đều là thiếu nữ tuổi tác không cách biệt lắm.
"Tang Âm? Chúng tôi sắp đi ra ngoài, cô thay nhanh lên nha."
Nữ sinh trước đó nói chuyện với cô lại kêu một tiếng.
"Ok."
Minh Thù cầm áo tắm lên tiến vào gian phòng bên cạnh khoá cửa lại.
-
Nữ chính giả tên Dịch Giảo Giảo, trùng sinh.
Kiếp trước bị bạn trai phản bội, người thân xa lánh, người bạn thân ở sau lưng cắm cho cô hai đao.
Về sau Dịch Giảo Giảo trùng sinh đến thời điểm còn đang học cao trung, thu hoạch được bàn tay vàng mở ra dị năng không gian, sớm đã học được y thuật thất truyền.
Dịch Giảo Giảo phát hiện mình trước kia cùng Dịch Giảo Giảo hiện nay mặc dù thua xa nhưng chỉ cần cô ta cố gắng nhất định sẽ trở lại trước mặt những người kia để báo thù.
Từ đây Dịch Giảo Giảo liền bắt đầu đi đến đỉnh cao nhân sinh, từng cái từng cái vả mặt bạn trai, người thân, bạn thân cặn bã kiếp trước.
Nếu như chỉ là như vậy, tựa hồ đây chỉ là sự cố trùng sinh báo thù, không có vấn đề gì.
Nhưng vấn đề là ——
Bởi vì kiếp trước bị người ta phản bội, sau khi sống lại Dịch Giảo Giảo đối với bất kỳ cái gì cũng đều có chút địch ý hoặc là chỉ một câu vô tình xúc phạm đến cô ta, đều sẽ nghĩ biện pháp chỉnh họ một phen.
Nhẹ thì thanh danh bị hư tổn, nặng thì gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Dịch Giảo Giảo ỷ vào mình có không gian nên hoàn toàn không sợ bị người ta phát hiện.
Tóm lại người đắc tội với Dịch Giảo Giảo tuyệt đối không có kết cục tốt.
Nguyên chủ tên là Tang Âm, cùng Dịch Giảo Giảo học chung cao trung.
Nguyên chủ là một người không giỏi giao lưu cùng người khác nhưng gia thế tốt đẹp, có tri thức hiểu lễ nghĩa, thuộc về mẫu người điềm đạm.
Bởi vì tướng mạo tốt, cho dù nói nguyên chủ ở trường học khiêm tốn cũng đứng đầu bảng hoa khôi của trường.
Bản thân Dịch Giảo Giảo gia thế không tốt lắm, mặc dù dựa vào bàn tay vàng dần dần có chuyển biến tốt, dung mạo cũng có cải tiến từ một cô gái quê mùa biến thành một nữ thần khiến người ta tâm động.
Dịch Giảo Giảo biến hoá dễ nhìn, tự nhiên cũng có người nhịn không được đem nguyên chủ cùng Dịch Giảo Giảo so sánh.
Tại một lần trường học tổ chức hoạt động ngoài trời, có bạn học lôi kéo nguyên chủ cùng một đám người nói chuyện phiếm, đúng lúc nói đến Dịch Giảo Giảo biến hóa, nguyên chủ chỉ là nghe, cũng không tham dự.
Nhưng có một bạn học nói lời khó nghe một chút đúng lúc bị Dịch Giảo Giảo nghe thấy.
Kết quả bạn học kia liền rơi xuống nước, xém chút bị chết đuối.
Mà những người thảo luận lúc đó đều xuất hiện một chút tình trạng tương tự.
Tại hoạt động ngoài trời tại bờ biển, nguyên chủ mang áo tắm dây lưng, không biết tại sao một đoạn dây bị mất, nguyên chủ cứ như vậy lộ hàng.
Có bạn học chụp hình, ác ý truyền lên diễn đàn.
Nguyên chủ tính cách vốn không thể nào cường thế nên người trong nhà giúp cô giải quyết chuyện lần này, nói là có người ác ý.
Nhưng lúc ấy không ít người trông thấy, coi như không nói ngoài miệng nhưng vẫn sẽ dùng ánh mắt khác thường nhìn cô.
Chuyện này trôi qua không lâu, nguyên chủ cùng Dịch Giảo Giảo gặp nhau ở tiệc rượu của một đại lão tổ chức, Dịch Giảo Giảo đến là để xem bệnh cho vị đại lão này, đại lão này cũng có chuyển biến tốt, Dịch Giảo Giảo cơ hồ là khách quý của bọn họ.
Trong tiệc rượu, nguyên chủ nói sai một câu, câu nói kia còn không phải nói với Dịch Giảo Giảo, Dịch Giảo Giảo không biết làm sao lại cảm thấy là nói cô ta nên cùng nguyên chủ tranh luận.
Nói tranh luận cũng không đúng, bởi vì nguyên chủ cơ hồ đều không nói chuyện.
Tại thời điểm Dịch Giảo Giảo thấy có người tới, ngay trước mặt những người kia từ trên cầu thang té xuống.
Đại lão tưởng rằng nguyên chủ đẩy.
Camera giám sát biểu thị lúc ấy nguyên chủ cùng Dịch Giảo Giảo lôi kéo nên Dịch Giảo Giảo mới té xuống lầu.
Nguyên chủ bị chỉ trích tâm tư ác độc, bị đại lão đuổi ra khỏi tiệc rượu.
Nguyên chủ không biết Dịch Giảo Giảo vì cái gì lại hãm hại mình, cô đi tìm Dịch Giảo Giảo lý luận, nhưng bởi vì không biết nói chuyện nên bị Dịch Giảo Giảo nắm thóp, cuối cùng toàn trường đều biết việc cô đẩy Dịch Giảo Giảo.
Dịch Giảo Giảo bắt đầu nhắm vào nguyên chủ một cách rõ ràng, mặc kệ nguyên chủ làm cái gì Dịch Giảo Giảo đều muốn chen vào hoặc là để nguyên chủ làm trò hề, hoặc là để nguyên chủ trở thành vật làm lền cho cô ta.
Nguyên chủ ngoại trừ im lặng vẫn là im lặng.
Có thể nói như thế nào bây giờ??
Không phải nội tâm bên trong xấu đi thì là nội tâm bên trong biến thái.
Cứ như vậy nguyên chủ đi đến con đường hắc hoá trở thành BOSS phản diện.
Nguyên chủ chỉ là không giỏi cùng người khác giao lưu, không có nghĩa là trí thông minh của cô có vấn đề.
Tiếp theo Dịch Giảo Giảo ăn mấy lần thua thiệt, bất quá về sau biết là ai, Dịch Giảo Giảo ứng phó liền rất thuận lợi.
Thời điểm cuối cùng nguyên chủ bị Dịch Giảo Giảo đạp ở dưới chân.
Nguyên chủ hỏi cô ta, tại sao muốn nhắm vào mình.
Lý do của Dịch Giảo Giảo làm nguyên chủ từ chấn kinh đến phẫn nộ.
Vẻn vẹn bởi vì dung mạo của cô giống một phần người phản bội cô ta.
Lúc ban đầu cô ta nhằm vào nguyên chủ quả thật là như thế, thấy nguyên chủ cô ta liền nghĩ đến hết thảy những gì mình không có, đáy lòng không nhịn được liền hận, muốn hủy diệt.
Về sau người phản bội Dịch Giảo Giảo đều bị cô ta thu thấp hết, thế nhưng Dịch Giảo Giảo vẫn không bỏ qua nguyên chủ.
Đến cuối cùng nguyên chủ phản kích, càng không có khả năng thu tay lại.
Nguyên chủ cuối cùng chết không nhắm mắt.
【 Nguyện vọng của Tang Âm là để Dịch Giảo Giảo mất đi tất cả. 】
Minh Thù tiếp thu xong ký ức rồi ra ngoài, đám nữ sinh làm ầm ĩ vừa rồi đã đi ra.
Thời gian này hẳn là tham gia tổ chức hoạt động ngoài trời của trường học.
Sự tình lộ ảnh chụp của nguyên chủ còn chưa có phát sinh.
Minh Thù cầm quần áo bỏ trong ngăn tủ, từ trong túi lấy ra một cái áo chống nắng.
Khóa kỹ ngăn tủ, cầm điện thoại di động ra ngoài.
Đến bãi biển còn cách một đoạn, Minh Thù vừa lục lọi ký ức vừa đi về hướng bờ biển.
Đi qua một đầu khu rừng nhỏ, biển khơi xanh thẳm xuất hiện trước mặt.
Đại bộ đội trường học đều tụ tập tại một khối, Minh Thù đi qua hướng bên kia.
Nguyên chủ và Dịch Giảo Giảo không cùng một lớp, cô đi đến lớp của mình, có người thuê vỉ nướng nướng đồ ăn ngay tại chỗ.
Đồ nướng!!
Con ngươ Minh Thù tỏa sáng.
"Hoa khôi, đến đây ăn một chút??" Nam sinh tương đối đẹp trai trong lớp hướng về phía Minh Thù huýt sáo.
Minh Thù đang nghĩ ngợi sao làm có thể ăn đồ nướng liền nghe một câu như vậy, thuận thế chuyển hướng về phía hắn đi qua, mỉm cười: "Được ăn no sao?"
Nam sinh kia đỏ mặt tại chỗ.
Hắn... Hắn liền tùy tiện nói a!
"Bao... Bao no."
Mấy nam sinh bên cạnh phình bụng cười to: "Ha ha ha ha... Hoa khôi hôm nay tâm tình không tệ a, thưởng cho cậu chút ánh sáng, cậu biểu hiện cho tốt một chút."
"Các cậu đi đi." Nam sinh kia đỏ mặt mắng một tiếng, lại nói thầm một tiếng: "Trước kia gọi thế nào cũng không để ý, ngày hôm nay mặt trời mọc lên từ phía tây sao?"
Nói thầm xong, nam sinh đem thịt xiên đã nướng chín cho Minh Thù: "Cho... Cho cậu."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.