Lúc Minh Thù trở về, Thẩm Sính đem bức vẽ kia treo ở gian phòng, Minh Thù nhìn hắn, Thẩm Sính biểu hiện phi thường bình thường.
"Đại nhân, trên mặt ta có cái gì sao?"
Ánh mắt Minh Thù chuyển sang hướng khác.
Tốt nhất không để tiểu yêu tinh nhìn thấy.
Tiểu yêu tinh không có ký ức... Đoán chừng cũng rất khó.
Thế là bữa ăn khuya Minh Thù vui sướng ăn nhiều bát.
"Đại nhân, ta xoa bụng cho ngươi?" Tay Trầm Sính bao trùm trên bụng, nhẹ nhàng vò.
Nhưng là xoa xoa liền không yên.
Minh Thù cảm thấy phải cùng tiểu yêu tinh chia phòng ngủ, không thì sớm muộn cũng chết trên giường.
Gian hùng chết trên giường, sẽ bị người chê cười!
-
Buổi chiều nào đó, Cảnh Du cầm thiếp mời trong cung truyền đến tìm Minh Thù.
Cửa phòng không khoá, còn chưa tiến vào đã nghe thấy thanh âm kỳ quái.
"Thẩm Sính! Ngươi nhẹ một chút!!"
"Đại nhân, ta rất nhẹ..."
Cảnh Du: "..."
Sắc mặt nàng đỏ lên liền rời khỏi thật xa, đại nhân cùng điện hạ cũng quá không đúng rồi, ngay cả cửa cũng không khoá"
Nhưng mà...
Trong phòng, Minh Thù nằm trên giường, Thẩm Sính ở bên cạnh đấm lưng cho nàng.
Cảnh Du chờ ở bên ngoài thật lâu, không nghe thấy trong phòng có âm thanh kỳ quái nữa mới qua gõ cửa.
"Vào đi!!"
Cảnh Du cúi thấp đầu đi vào, không dám nhìn loạn, sợ nhìn thấy cái gì không nên nhìn.
Nhưng Minh Thù ghé vào trên giường, Thẩm Sính ngồi ở bên cạnh lột nho, một viên một viên cho Minh Thù ăn.
Cảnh tượng mười phần ấm ấp.
Hương vị trong phòng cũng bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458694/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.