"Ý của ngươi là bọn họ thực sự thích nhau?"
"Cũng không phải là không khả năng." Phùng các lão nói.
"Các nàng đều là..." Nữ nhân.
“...”
Trong khoảng khắc hai người bàn bạc không đưa ra được kết luận gì, rốt cuộc là cấu kết hay là thực sự thích...
Thẩm Ngọc cắn răng nói: "Bất kể như thế nào, không thể để cho bọn họ ở cùng một chỗ!"
Dù nói thế nào Thẩm Sính cũng là nữ hoàng, nếu như nàng và thừa tướng ở cùng một chỗ, ai biết chuyện gì xảy ra.
Vì ngôi vị hoàng đế này của nàng, không thể để cho bọn họ ở cùng một chỗ.
"Thần ngược lại cho rằng có thể nhờ chuyện này..." Phùng các lão tiến đến bên tai Thẩm Ngọc nói nhỏ vài câu: "Ủng hộ thừa tướng như vậy, nói không chừng sẽ phản chiến."
Thẩm Ngọc và Phùng các lão liếc nhau.
-
Minh Thù đi ra đại điện liền buông Thẩm Sính ra, Thẩm Sính không mặt mũi quấn vào người nàng: "Đại nhân, muốn ôm."
Ôm cái đầu ngươi.
Trẫm tìm một chỗ không người đánh ngươi một trận trước.
Đã sớm muốn đánh ngươi rồi!
Minh Thù ngắm nhìn bốn phía, kéo về một nơi không người.
"Đại nhân, ngươi muốn hẹn hò với ta sao?"
"Câm miệng."
Thẩm Sính ngoan ngoãn câm miệng, khi hắn bị đánh một trận, hắn đầu tiên là ngơ ngác sau đó cực nhanh giả vờ khóc cho Minh Thù thấy.
Khóc quá giả, Minh Thù không muốn để ý đến hắn.
Làm!
Trẫm nhìn ngươi tiếp tục làm!
"Đại nhân, khi nào ngươi cưới ta." Thẩm Sính thấy Minh Thù không để ý tới hắn, lau nước mắt căn bản không tồn tại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458676/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.