Minh Thù chỉnh lại áo khoác đồng phục học sinh, híp mắt nhìn về phía Quan Sa.
Quan Sa bị Minh Thù nhìn giật cả mình, nhưng nhờ có các bạn học xung quanh giúp cô có thêm vài phần sức mạnh, cô không tin cô ta dám trước mặt nhiều người như vậy đối phó với cô.
Vừa rồi cô rõ ràng không nhìn thấy Đồng Diệp, nếu không phải vì hắn xen vào việc của người khác bây giờ nói không chừng...
Nghĩ đến đây, Quan Sa oán hận liếc mắt nhìn Đồng Diệp.
Đồng Diệp không nhìn thấy ánh mắt oán hận của Quan Sa, hắn nhìn Quan Sa bất bình thay Minh Thù: "Nơi này và vị trí của cô ta xa nhau cả ngàn dặm, cần cô ta tới kéo rèm cửa sao?"
Trong phòng học đều là người thường, không biết tính nghiêm trọng của chuyện này, hắn cũng không có cách nào nói với bọn họ.
Minh Thù chậm rãi đứng dậy, đẩy Đồng Diệp ra phía sau.
"Phất Vũ..."
"Suỵt." Minh Thù ngón trỏ đặt ở trên môi: "Đến lúc này rồi, cũng đừng nên lo lắng."
Đồng Diệp: "???"
Minh Thù xắn tay áo: "Tôi với cô ta đi nói đạo lý."
Quan Sa nhìn ra ý đồ của Minh Thù, bắt đầu lùi về phía sau cau mày cảnh cáo: "Phất Vũ cô chớ làm loạn, đây đang ở trường học."
"Ừm, cậu thật may mắn." Minh Thù chợt tiến lên, Quan Sa đẩy đám bạn học ra, dưới ánh nắng chạy tới dưới một cánh cửa sổ khác, Minh Thù kéo cô trở về.
Vẻ mặt Quan Sa biến đổi: "Buông ra."
"Phất Vũ, cô đừng quá đáng!" Có người đuổi theo Quan Sa mở miệng ngăn lại.
Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458602/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.