Đồng Diệp quan sát kỹ lưỡng, lắc đầu: "Chưa thấy qua, bắt được tên Huyết tộc này ở đâu?"
Minh Thù ngồi ở bên cạnh uống sữa tươi: "Ngày hôm nay tấn công tôi. "
"Tấn công?" Đồng Diệp nhảy dựng lên: "Cậu không sao chứ?"
"Vẫn sống tốt, uống mười hộp sữa tươi nữa cũng không có vấn đề gì!"
Đồng Diệp đen mặt lại, còn uống sao, chuyện lần trước cô quên mất rồi sao! Uống vào xảy ra vấn đề thì làm sao!
"Vì sao tấn công cậu?"
"Có thể là dáng dấp tôi đẹp, đố kỵ tôi đó mà." Nếu trẫm biết thì kéo hắn tới làm gì.
Đồng Diệp không để ý tới Minh Thù nói năng bậy bạ: "Không nhìn ra tên Huyết tộc này là bên nào..."
Còn cái hình xăm này, đúng thật có chút quái dị.
"Có liên quan tới chuyện trước đây Sở Việt nói không?" Đồng Diệp suy đoán: "Vì huyết chuông trên tay cô sao?"
Minh Thù nhếch khóe miệng cười yếu ớt, nhẹ giọng nỉ non: "Ai biết được."
Huyết chuông, một trong năm thánh khí, Phất Vũ là người sở hữu.
"Tôi đánh hắn tỉnh hỏi xem sao."
Đồng Diệp đánh tên Huyết tộc kia tỉnh lại, Huyết tộc vừa tỉnh đã thấy mình bị bắt, không nói hai lời trực tiếp tự sát.
Đồng Diệp: "..."
Minh Thù tựa như đã sớm nghĩ tới kết quả này.
Nếu như thẩm vấn có kết quả, cô cần gì phải lao lực kéo hắn về như vậy.
Bắt trúng một người đã quyết định chết, dù dùng bất cứ biện pháp gì cũng hỏi không được.
Đừng hoài nghi, trên thế giới này luôn có người thà chết chứ không chịu khuất phục, bất kể là chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458599/chuong-1108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.