Hồ Cửu bị đánh một trận rồi ném ở núi thần thú.
Minh Thù ôm Vân Hoang xuống núi, trong hỗn loạn chậm rãi trở về sơn cốc.
Các tộc nhân biết được Vu Linh đã giải quyết rồi, liền thi nhau thở phào.
Bọn họ cũng biết thủ lĩnh nhất định là có khả năng.
Giới người thú lần này có thể nói là tổn thất nặng nề, mạng lớn mới có thể còn sống sót.
Tiếp theo mọi người liền vội vàng sinh sôi, Minh Thù nói cô là Vu Linh nhưng chẳng có người thú nào để ý tới cô.
Sự tin tưởng giữa thú và thú đâu?
Minh Thù cực kỳ buồn bã
Vân Hoang dường như cảm nhận được, đương nhiên hắn không biết đó là tâm trạng gì, chẳng qua chỉ là cảm thấy cô không được vui vẻ.
"Tặng cô."
Những bông hoa tươi được bó lại, Vân Hoang nâng bằng hai tay đưa đến trước mặt Minh Thù.
"Hửm?" Minh Thù ngước mắt nhìn hắn: "Ai dạy cho cậu vậy?"
Tiểu yêu tinh này sẽ không biết cái này đâu.
Vân Hoang thành thật chỉ chỉ Ôn Noãn đang ôm một bó hoa tươi đứng cách đó không xa, Ôn Noãn thè lưỡi với Minh Thù, như một làn khói chạy vù vào căn phòng gỗ mới xây.
"Không vui sao?" Vân Hoang thấy Minh Thù không nhận, cẩn thận hỏi một tiếng.
"Hoa dại thì có gì mà đẹp chứ, đừng có suốt ngày dính lấy Ôn Noãn." Minh Thù sờ đầu hắn, sau đó đưa tay nhận lấy hoa, hôn một cái lên cánh môi của hắn.
Trong nhất thời Vân Hoang liền chủ động hôn lại.
Sau khi vui đùa một lúc, Minh Thù ôm Vân Hoang nằm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458579/chuong-1088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.