“Ta nói...”
Thủ lĩnh Chó Mực nằm co quắp trên mặt đất, yếu ớt chịu thua.
Minh Thù buông hắn ra, ánh mắt đầy ý cười liếc nhìn con chó to lớn nằm trên mặt đất: “Nói cho ngươi biết, nếu như ngươi chịu nói sớm một chút thì đã không phải chịu loại đau khổ này rồi.”
Thủ lĩnh Chó Mực: “...”
Minh Thù ngồi xuống, hai chân bắt chéo hất lên: “Nói đi.”
Thủ lĩnh Chó Mực thở hồng hộc: “Là... Là... Là Vu Linh.”
Minh Thù nheo nheo mắt: "Mọi người chẳng phải đã nói ta chính là Vu Linh sao? Ta đang ở trước mặt các ngươi, các ngươi còn muốn triệu hồi ta sao? Lại còn không dâng lên chút tế phẩm nào vậy thì làm sao có thể thành công được."
Thủ lĩnh Chó Mực: “...” Chẳng lẽ trong lòng ngươi không có chút nào nghi ngờ về việc liệu ngươi có phải Vu Linh hay không sao?
Minh Thù tặc lưỡi hai tiếng: “Các ngươi lại phản bội ta mà tôn thờ người khác là Vu Linh sao.”
Vẫn còn có Vu Linh thật tới đoạt ngôi vị của trẫm sao.
Thủ lĩnh Chó Mực: “...”
Thủ lĩnh Chó Mực mệt mỏi, không muốn cùng với người thần kinh này nói chuyện thêm nữa.
Minh Thù quay trở lại chủ đề chính: “Làm sao ngươi biết cách triệu hồi Vu Linh chứ?”
Thủ lĩnh Chó Mực trên người vẫn còn vô cùng đau đớn, chỉ có thể trả lời.
Chuyện này phải bắt đầu kể từ núi thần thú.
Những người thú quái dị đều bị ném vào núi thần thú, mà núi thần thú cũng chỉ có những người có thân phận và địa vị mới có thể đi vào đó.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458569/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.