Yên tĩnh...
Yên tĩnh giống như đã chết hết.
Sau đó là tiếng rống giận dữ của thủ lĩnh Chó Mực: "Hồ Cửu ngươi làm cái gì!"
Minh Thù nheo mắt nhìn về phía thủ lĩnh Chó Mực, hắn lúc này ghê tởm che mặt như muốn ăn tươi nuốt sống Hồ Cửu.
Mà Hồ Cửu chỉ nhìn chằm chằm vào những thứ cô ta lấy ra lúc nãy.
Minh Thù không hiểu bọn họ làm cái gì, kéo Hồ Cửu dậy... đánh một trận trước rồi nói sau.
"Dao Lạc ngươi buông ta ra..." Hồ Cửu thấy Minh Thù không hề để ý tới bản thân làm gì, ngược lại trực tiếp ra tay với mình, không khỏi có chút gấp gáp: "Ngươi lập tức xong đời rồi, ta là ngươi thì ta sẽ lập tức chạy, ngươi..."
"A a a..."
Tiếng kêu thảm thiết của Hồ Cửu làm cho thủ lĩnh Chó Mực dừng lại, những người thú còn lại cũng dừng lại theo.
Hiện trường khá là quái dị.
Thủ lĩnh Chó Mực vẫn phẫn nộ như cũ, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào mặt đất, phảng phất nơi đó sẽ có vật gì tản ra.
Tức giận, khẩn trương mang theo một tia hưng phấn bí ẩn.
Những bột phấn rơi trên mặt đất, lúc này ánh mắt thường hầu như đều không nhìn thấy.
Minh Thù buông Hồ Cửu ra, cũng nhìn theo thủ lĩnh Chó Mực.
Bọn họ đang làm gì?
Trên mặt đất sinh sản đồ ăn vặt sao?
Mắt của người thú tốt như vậy sao? Bọn họ thấy rõ trên mặt đất có cái gì sao?
Hồ Cửu quỳ rạp trên mặt đất, ngay cả đau đớn trên người đều không để ý tới, nhìn mặt đất nỉ non: "Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458567/chuong-1076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.