Minh Thù ngoài miệng nói không muốn, nhưng vẫn là không lay chuyển được sự quấn quýt của Sở Hồi.
Minh Thù thừa dịp hắn làm ồn xong ngủ say, mò điện thoại di động hắn mở ra.
Sở Hàn nói Sở Hồi làm việc có chút bất chấp hậu quả, trước đây lúc còn đi học gây ra không ít chuyện.
Điện thoại di động có mật mã, Minh Thù nghĩ một lúc, trước kia cô lén nhìn được mật mã của hắn.
Minh Thù thử nhấn vài cái.
Sở Hồi đột nhiên cựa quậy trong ngực cô, Minh Thù đưa điện thoại di động đặt úp lên giường, ánh sáng biến mất, Sở Hồi cử động vài cái rồi ngủ tiếp.
Minh Thù mở điện thoại di động lên, giao diện dừng lại ở giao diện phần mềm trò chuyện.
Một tin nhắn cuối chưa đọc.
Minh Thù mở ra, kéo lên trên một lúc lâu.
Cô không cho phép hắn đi ra ngoài, hắn đã gọi người đi dạy dỗ Nhật Mộ Trường Giang.
Hơn nữa còn là đánh cho chết?
Sở Hàn nói hắn làm việc bất chấp hậu quả, thật đúng là...
Nhưng biết hắn là bởi vì mình, đáy lòng Minh Thù vẫn như là có một dòng nước ấm chảy qua.
Minh Thù nhờ ánh sáng màn hình điện thoại di động, liếc mắt nhìn thiếu niên trong lòng, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, ánh mặt dịu dàng giống như đựng hương rượu thuần ngon vạn phần say lòng người.
-
"Chị, chị..."
Sáng sớm Sở Hồi đang ở phòng tắm kêu la om sòm.
Minh Thù mang theo Kim Nguyên Bảo đi vào phòng tắm: "Sao vậy?"
Sở Hồi xoay người, chỉ môi hơi sưng lên của mình: "Chị, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458533/chuong-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.