Trác công tử bị đánh bay, rớt trúng sạp hàng trên phố, sột soạt một lúc mới rơi xuống đất, ở trong đống hàng không thấy động đậy.
Minh Thù đặt cây chùy xuống đất, giữ cây chùy gọi: “Bánh Bao, Bánh Bao, Bánh Bao...”
Thật là hao tổn sức lực.
Cây chùy này nặng quá...
“Minh chủ, sao vậy?”
“Bánh Bao.”
“Minh chủ, tôi đây.”
“Ăn bánh bao!”
Bánh Bao: “…” Cho nên rốt cuộc sao hắn lại có cái danh hiệu này chứ?
Bánh bao đi bên cạnh tìm bánh bao cho minh chủ, Minh Thù vừa gặm, vừa nhìn Kim thiếu gia đổi đồ ăn vặt bên kia còn chưa có giải quyết.
“Ngươi ổn không đó?” Minh Thù la lớn về phía Kim thiếu gia: “Một nữ nhân cũng không đối phó được.”
Kim thiếu gia trừng mắt liếc Minh Thù, hai tay nắm thành quyền, hét lớn một tiếng tiến về phía Khương Linh.
Kim thiếu gia cậy vào sức mạnh, Khương Linh phòng bị không chắc hoàn toàn bị đánh bay, rơi xuống chỗ Trác công tử làm bạn với hắn.
“Hừm!”
Kim thiếu gia vung ống tay áo, thả lỏng hai tay ra.
Người hầu run rẩy lấy chiến bào vàng lóng lánh của hắn để lên thân thể hắn, bộ dạng rất giống hoàng đế đăng cơ.
Minh Thù liếc mắt nhìn Khương Linh bên đó, mỉm cười nói: “Chuyện ngày hôm nay đều do ta gây ra, ngươi có gì không hài lòng trực tiếp tìm ta.”
Hận ta đi, trẫm không ngại.
Khương Linh che ngực được Trác công tử đỡ lên, ánh mắt đầy lạnh lẽo như đánh nhau ở giữa không trung với Minh Thù, đùng đùng giao chiến.
Sắc mặt Trác công tử rất khó coi, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458461/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.