Là một người bình thường, Cố Tri chắc chắn là không thể giết quỷ.
Không đến một khắc cuối cùng, kiên quyết không phá vỡ thiết lập.
Chờ vợ cứu!
Ông Diêu thấy Minh Thù chẳng thèm quan tâm như vậy, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, không phải hai người này đang yêu nhau sao?
Cô ta có ý gì?
"Thiên Tuế, cô dừng tay cho tôi, nếu không tôi thực sự sẽ giết hắn."
"Ừ, ông giết đi!" Minh Thù đang giẫm lên một con quỷ, ấn một cái trong khoảnh khắc con quỷ bị chôn vùi. Cô chậm rãi nhìn qua, khóe môi nhếch lên: "Tôi nhất định sẽ nói rõ ràng cho Cố gia biết, ông giết đại thiếu gia nhà bọn họ như thế nào."
Cố Tri: "..." Đừng cản lão tử, lão tử hôm nay muốn đánh chết cô.
Lão tử sao lại thích đồ thần kinh như thế.
Người khác đã sớm khóc thút thít cầu xin không giết, cô lại còn la lớn, còn giật dây, sợ hắn chết không đủ nhanh sao?
Để cho Cố Tri càng tức giận chính là một giây tiếp theo, Minh Thù lấy điện thoại di động ra quay phim: "Nào, bắt đầu biểu diễn. Người kia, ánh sáng."
Người kia - Người chuẩn bị ánh sáng - Thú nhỏ: "..." Cũng không muốn.
Ông Diêu đột nhiên bị ánh sáng mạnh chiếu vào, con mắt trong chốc lát không nhìn thấy gì.
"Phơi sáng, điểm tối!"
Ông Diêu nghe thấy bên kia có ai đó rì rầm.
Tiếp theo bên cạnh hắn là một trận gió lạnh thổi qua, thân thể không thể khống chế bị vứt lên, lại rơi xuống.
"Phụt..."
Ông Diêu rơi đập vào bên trên một mô đất, miệng phun đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458447/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.