Người phụ nữ trợn to mắt: "Chú nói tôi đánh sai? Chú xem nó đánh con tôi thế này, nó không có mẹ dạy, tôi đây làm người lớn trong nhà sao lại không thể dạy dỗ nó?"
"Chị dâu, chúng ta đã ở riêng từ lâu đây là con gái tôi."
"Chú…"
"Cha, đau quá."
Ông Lê cũng không để ý đến người phụ nữ kia, vội đưa Lê Nhạc đến trạm xá.
Lúc rời đi đụng trúng Minh Thù và Diệp Tây Phong, tất cả mọi người đều sửng sốt một chút, cách ăn mặc của hai người họ rõ ràng không giống người trong thôn họ, còn đẹp hơn cả quần áo của những người trong thị trấn.
"Đây là ai vậy?"
"Chưa thấy bao giờ, trong huyện thành tới ư?"
"… Hình như là Giản gia, trước đây tôi từng thấy xe của Giản gia ở đầu thôn, tôi thấy người con trai kia bước xuống từ trên xe."
Trước đây nguyên chủ chưa từng rời khỏi nhà Giản gia, nhưng người của Giản gia chắc chắn không cản được.
Đương nhiên cũng không ít người đến hỏi tiểu Lệ, tiểu Lệ cũng không tiết lộ nhiều, cho nên cuối cùng người trong thôn cũng chỉ biết là trong nhà Giản gia có một cô gái sức khỏe yếu kém, đến nông thôn điều dưỡng thân thể.
Dì Quế?
Dì Quế dám ăn vụng ở Giản gia nhưng không chứng tỏ bà ta dám nói lung tung ở bên ngoài, nếu tin đồn truyền đến chỗ ông Giản bà Giản, bà ta cũng sẽ xui xẻo theo.
…
Lê Nhạc náo loạn như vậy nghe nói là có xích mích với nhà Lê Mộng, trước đây ông Lê nể tình anh em với bọn họ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458393/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.