Minh Thù bình tĩnh lấy đồ ăn vặt ra: “Tiểu tỷ tỷ à, bọn họ hận không thể cho ta chết, kèm hai bên của ta thì có ích gì.”
Nữ nhân: “…”
Nữ nhân thấy người phía đối diện thực sự không phản ứng gì, thậm chí đã có người chuẩn bị tấn công, nàng ta lập tức thả Minh Thù ra chạy vào trong sân chạy trốn.
Ngay cả lưỡi kiếm bên cạnh người Minh Thù cũng không đuổi theo vào.
Một đám người xông tới, Minh Thù bị đụng phải xoay mấy vòng.
Nàng bám lấy khung cửa, mắt lớn trừng mắt nhỏ với những người không thể chen vào.
Mọi người: “…” Đây… đây… đây là ma tu?
Minh Thù: “…” Lại muốn cướp đồ ăn vặt của trẫm?
“Thả hắn ra!”
“Thả thiếu tông chủ ra!”
Minh Thù nhăn trán, một đám ngu ngốc này.
Thiếu tông chủ tùy tiện mất tích thì cũng thôi, lại hô lên vào lúc này, nghiêm túc đấy ư?
Trong sân bị ánh lửa chiếu sáng rực, nữ nhân túm lấy đứa trẻ bị mọi người vây xung quanh.
Nữ nhân tóc rối bù che mất phân nửa khuôn mặt, chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt hung ác lại căm hận của nàng ta lộ ra.
Trên làn váy màu xanh nước biển nhuốm máu nhìn có chút âm trầm.
Phần bụng lộ ra như là đã mang thai sáu, bảy tháng.
Minh Thù mang vẻ mặt nụ cười vô hại chen lên phía trước, người ở chỗ này đều không tiện ra tay với nàng.
Minh Thù thấy cửa phòng Trường Sinh mở ra, hắn tĩnh lặng không tiếng động đứng ở bên đó lộ ra một đoạn vạt áo màu xanh nhạt.
“Các ngươi tránh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458372/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.