Minh Thù rơi xuống một cái cây, cô chưa kịp đứng dậy thì phía trên đã có một bóng đen rơi xuống. Phía trên có bóng đen rơi xuống, một con rắn to lớn rơi trúng người cô suýt chút nữa là đập gãy thắt lưng cô rồi.
Từ trên cây trượt xuống thuận tiện kéo cả con rắn rơi xuống.
Khẩu phần ăn đây rồi!
Không thể để mất!
Cô nhìn xung quanh, không thấy người nào của Vô Cực kiếm tông, thậm chí đến cả một viên đá rơi xuống cũng không thấy.
Nơi này có chút kỳ quái.
Lúc này, cô đang đứng trong một rừng cây. Cây cối ở đây rất tươi tốt nhưng lại không cao, khoảng cách giữa vị trí các cây dường như là như nhau.
Mặt đất trải một con đường bạch ngọc nhỏ.
Bạch ngọc?
Minh Thù ngồi xổm xuống xem xét đúng là bạch ngọc, hơn nữa còn là bạch ngọc có chứa linh khí.
Bạch ngọc trong mắt người tu chân không đáng giá, nhưng bạch ngọc có mang linh khí lại rất giá trị.
Xa xỉ thật đấy!
Trẫm đây chính là gặp nhà giàu mới nổi mà.
“Ngươi là ai?”
Giọng nói non nớt từ phía sau vang lên. Minh Thù quay đầu lại nhìn, một đứa bé mặc y phục màu xanh lục đứng trên con đường bạch ngọc.
Đứa bé tóc búi hai bên, gương mặt mập mạp mang theo vẻ nghi ngờ.
“Đây là nơi nào vậy?” Minh Thù không trả lời mà hỏi lại.
“Đây là thế ngoại đào nguyên (1).” Đôi mắt tròn vo của đứa bé cong cong thành hình mặt trăng, vô cùng đáng yêu: “Ngươi là người từ bên ngoài vào đây sao?”
“Làm sao ngươi biết ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458359/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.