Minh Thù thủ ở phía trên, lúc này bọn họ đang treo mình trên vách núi chỉ cần nàng tấn công, cho dù không rớt xuống dưới cũng tuyệt đối không tốt lành gì.
Đang lúc hai bên giằng co, phía sau có tiếng răng rắc truyền đến.
“Vừa rồi hai vị sư huynh chính là ở chỗ này.”
“Á!”
Có thể là nhìn thấy con rắn đã chết, có người sợ đến hét toáng lên.
Minh Thù quay đầu nhìn lại, mấy đệ tử của Vô Cực kiếm tông lục đục xuất hiện chỉ có một người là nữ.
Đệ tử của Vô Cực kiếm tông xác định con rắn đã chết, vừa quay đầu lại thì thấy nữ nhân y phục đỏ rực đang ngồi xổm bên vách đá, lập tức cảnh giác hỏi: “Ngươi là ai? Các sư đệ của ta đâu?”
Ánh mắt Minh Thù chỉ đảo một vòng duy nhất vào nữ nhân trong đám người này.
Phương Vãn không ngờ lại gặp phải nàng ta ở đây, nàng trốn ra sau nam nhân cao to tuấn mỹ kia: “Lăng sư huynh, nàng ta là Thất Nguyệt, chính là ma tu đã cướp đi thanh kiếm Hy Tà.”
“Thất Nguyệt!”
Hiển nhiên ngay lập tức nam nhân kia liền nghe thấy, người bên cạnh cũng nghe thấy.
“Yêu nữ, các sư đệ của ta đâu! Ngươi đã làm gì bọn họ!”
“Sư huynh, sư huynh, chúng ta không sao.”
Hai người bên dưới lập tức nghển cổ kêu lên, Minh Thù thuận tay ném mấy cục đá xuống bên dưới, phía dưới lập tức vang lên tiếng kêu khẽ.
Minh Thù mỉm cười: “Hiện giờ không sao nhưng không biết tiếp theo có sao không.”
“Ngươi…” Người của Vô Cực kiếm tông không dám manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458358/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.