Ba năm sau.
Minh Thù ngậm chất dinh dưỡng đứng ở một mảnh phế tích trên không, Sơn Âm đang chỉ huy người dò xét phía dưới xem có gì khác thường không.
Tiếng các loại dụng cụ tít tít bên tai không dứt.
"An toàn."
"An toàn."
Người phía dưới lần lượt phản hồi về, Sơn Âm lúc này mới cùng Minh Thù xuống phía dưới.
Đây là một ngôi sao bỏ hoang.
Trên cả tinh cầu âm u đầy tử khí, không nhìn thấy chút màu xanh nào, một nửa mặt đất đã bị sa mạc hóa, hòa cùng với một ít khối đá lớn.
Minh Thù đá văng tảng đá dưới chân, bàn tay đặt ở phía trên lông mi, tạo ra tư thế nhìn ra phía xa.
"Sát khí thật nặng."
"Sát khí?" Sơn Âm chưa từng nghe qua từ này, không hiểu: "Sát khí là cái gì?"
Vực chủ nhà hắn thỉnh thoảng lại nói ra mấy từ mới, hắn đã thành thói quen.
Ba năm nay, số người vực chủ đắc tội không dám nói là cả vũ trụ, nhưng nửa vòng vũ trụ là có khả năng, hận đến nghiến răng nhưng cũng không thể không cúi đầu.
Sơn Âm đôi khi cũng nghi ngờ, rốt cuộc là hắn không đủ hiểu vực chủ hay là vực chủ đã thay đổi.
"Sát khí chính là... một loại khí." Nói cho ngươi, ngươi cũng không hiểu lãng phí sức lực của trẫm.
"..."
"Đi thôi, tìm thử xem, không chừng có đầu mối gì." Minh Thù nhấc chân đi về phía trước.
Cô tới đây là bởi vì việc buôn bán với người của tinh vực Hải Thụy.
Thời gian ba năm, bọn họ điều tra được không ít thứ, nhưng cuối cùng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458330/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.