Dật An Vương phủ.
Minh Thù ngồi phía bên ngoài viện của Cơ Tầm phơi nắng, bên cạnh phủ khăn tay, phía trên khăn tay là mứt hoa quả và điểm tâm.
Phía xa xa có hạ nhân bước qua.
Hạ nhân cúi đầu với Minh Thù, nhấc chân muốn vào bên trong.
“Ngươi bưng cái gì?” Minh Thù ngăn nàng lại.
Hạ nhân cúi đầu chào, cung kính trả lời: “Là thuốc bổ của vương gia chuẩn bị cho thế tử.”
“Để ta bưng vào.”
Hạ nhân lưỡng lự, không dám đưa cho Minh Thù.
Nếu để cho thế tử phi bưng vào, thế tử còn có thể uống sao?
Nhưng nàng chỉ là một hạ nhân, đành đưa thuốc cho Minh Thù, cúi đầu xin cáo lui.
Minh Thù dọn dẹp đồ ăn vặt bên cạnh, bưng vào.
Cơ Tầm đang viết chữ, tuy nhiên nàng đọc không hiểu những nét chữ gà bới của hắn là gì.
“Uống đi.” Minh Thù để thuốc bên cạnh hắn.
Tay Cơ Tầm dính không ít mực, ngay cả trên y phục cũng vậy, bẩn thỉu đi về phía Minh Thù.
“Đừng qua đây!” Minh Thù chỉ vào hắn:
“Ta mới vừa thay y phục!”
Cơ Tầm lập tức bĩu môi, nước mắt bắt đầu đảo quanh hốc mắt, hắn bưng thuốc đi về phía Minh Thù: “Cho, nương tử, ăn.”
Minh Thù: “...”
Minh Thù dừng một chút, Cơ Tầm đã đi về phía nàng, ngồi xuống bên cạnh Minh Thù, ấn một ngón tay đầy mực lên người nàng.
Mùi vị thuốc rất khó chịu, Cơ Tầm không muốn uống.
“Tự uống.” Minh Thù đẩy bát ra.
“Không thích.” Cơ Tầm ấm ức, vẻ mặt tỏ vẻ thứ này rất khó uống.
Cơ thể hắn vẫn khỏe, suốt ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458272/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.