Lúc nửa đêm.
Trước ngôi miếu đổ nát, một bóng hình lén lén lút lút tiến vào, trước mặt sườn núi đã có người chờ ở đấy. Đối phương thấy người tiến đến, lập tức nghênh đón.
Đối phương còn chưa lên tiếng, người bước vào đã nổi giận: “Ta kêu các ngươi ám sát Lục hoàng tử, không kêu các ngươi hạ độc, các ngươi muốn hại chết ta sao?”
Tống Vân Kiều sau khi rời khỏi mới nghe nói trên thân kiếm của thích khách có độc.
Tên thích khách nhìn nàng nhíu mày: “Chúng tôi làm theo lời của cô, không hạ độc.”
“Không hạ độc, vậy tại sao nữ nhân kia bị trúng độc?” Tống Vân Kiều mang khăn che mặt, nàng hạ thấp giọng, nghe có chút trầm thấp.
Thích khách nói: “Không phải cô muốn giựt nợ chứ?”
Tống Vân Kiều cười nhạt: “Ta quỵt nợ? Ngươi đi hỏi thăm xem là ta nói lung tung hay nói thật!”
Nàng ta đột nhiên cảm thấy may mắn, may là mình không ngăn nhát kiếm kia.
Nếu không... hiện tại người chết chính là nàng.
Thích khách thấy Tống Vân Kiều nói chắc chắn như thế, có chút không xác định.
Thật ra cuộc ám sát ngày hôm nay lỗ vốn, nhiều người của hắn cũng không trở lại.
Thích khách truyền tin cho người đi nghe ngóng tình hình, chuyện này mới vừa xảy ra, khắp nơi đều đang lan truyền.
Thích khách rất nhanh nhận được tin tức.
Thích khách lúc đó đã chết, tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy, thích khách cũng không rõ ràng lắm.
“Bất kể như thế nào, tiểu thư cũng cần phải đưa tiền cho chúng tôi, dù sao nhiều huynh đệ của chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458271/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.