Minh Thù từ dưới đất đi lên, người bên ngoài đồng thời nhìn về phía nàng, ánh mắt hơi lộ liễu.
Minh Thù nhìn bọn họ mỉm cười, hướng về phía sau nói một câu: “Cao công tử.”
Bóng dáng run rẩy từ phía sau bình phong đi ra, y phục trên người hắn tìm không thấy, trước ngực viết vài chữ to...
Ta có tội.
Điều này hoàn toàn khác với bọn họ nghĩ.
Mọi người đồng loạt lui lại mấy bước.
“Cao Bân sao lại biến thành bộ dạng này?”
“Đó chính là thế tử phi Tần gia... người được gả đến Dật An Vương phủ? Nàng ta đã làm gì với Cao Bân?”
Đối mặt tiếng nghị luận, Cao Bân không mặt mũi gặp người khác, chỉ có thể đưa tay ôm mặt.
Hắn có thể cảm giác được lúc này những ánh mắt kia đều rơi trên người hắn.
Hắn nghe giọng nói kia nói: “Cao công tử, cơ hội lập công chuộc tội đến rồi.”
Cao Bân không tự chủ được run rẩy, ngón tay hở ra một kẽ, run run chỉ người thanh niên nào đó trong đám người: “Hắn... hắn, còn có... còn có một người ở phía dưới.”
Người thanh niên bị chỉ trúng thay đổi sắc mặt.
Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng bây giờ tình huống này, khẳng định không phải là chuyện tốt gì.
Cao Bân rơi vào tình huống này, phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là rời khỏi nơi này.
Đều là một đám bạn xấu, có thể kỳ vọng bọn họ đối xử chân thành sao?
“Nếu như bọn họ chạy, ta mượn ngươi đi ra ngoài dạo phố. Chớ hoài nghi, ta khẳng định làm được.” Minh Thù cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458255/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.