“Cởi y phục xuống ta xem một chút.”
Thế tử cầm chặt y phục, đọc rõ từng chữ có chút không rõ: “Không, nương tử, tức giận, không cho.”
Minh Thù ha ha: “Vậy ngươi cứ để đau vậy đi.”
“Đau.”
“Đau...”
“Đau...”
Minh Thù: “...” Đồ bị thần kinh!
Minh Thù nhẫn nhịn một chút, thật sự là nhịn không nổi nữa.
Nàng đi tới, trực tiếp động thủ… đánh ngất xỉu.
Minh Thù cởi y phục của hắn ra, kéo y phục lên, bỗng nhiên ngẩn người.
Ngoại trừ vết thương rỉ máu đó, trên người hắn có không ít chỗ tổn thương.
Vết thương cũ đan xen vết thương mới, nhìn mà thấy đau lòng.
Vết thương đang không ngừng rỉ máu, có thể là lúc rớt xuống bị va phải đá nhọn.
Minh Thù cầm máu cho hắn rồi nghĩ cách để lên trên.
Nhà bếp không hề có một người nào, Minh Thù cố gắng một hồi lâu mới đem người lên được. Nàng thuận tay ném xuống đất, đi lấy thêm mấy củ cà rốt còn dư lại để bổ sung thể lực.
Thú nhỏ đang cầm một củ cà rốt khác ngồi chồm hổm bên cạnh cắn “răng rắc”.
Con sen, ta muốn ăn thịt.
“Ta cũng muốn ăn.” Minh Thù đồng ý:
“Hay là... chúng ta đi bắt cóc đầu bếp nữ.”
Tốt tốt!
Nói là làm, Minh Thù rời khỏi nhà bếp, tìm được một nữ đầu bếp quen thuộc, bạo lực trói người đó mang về.
Khuôn mặt nữ đầu bếp lơ ngơ: “Thế tử phi... người làm gì vậy?”
“Ta đói rồi.” Minh Thù mỉm cười: “Làm cho ta chút đồ ăn.”
Nữ đầu bếp run run: “Nhưng... nhưng... nhưng... nhưng thế tử vẫn chưa tìm thấy.”
“Đợi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458250/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.