Kỷ Cẩm rất chán chường, đôi mắt ảm đạm, phảng phất như đối mặt với một người chết.
Khác hoàn toàn với mấy tháng trước.
Minh Thù lúc đầu dự định đi nhưng cô lại ngừng lại, quay đầu hỏi: "Nội bộ các cậu xảy ra chuyện gì phải không?"
Kỷ Cẩm cười khổ một tiếng: "Tôi không biết."
Cũng vì không biết nên hiện tại hắn mới cảm thấy sợ hãi.
Không biết mình còn có thể trở về hay không.
Hắn đã thử rất nhiều lần, đều là những đề nghị thất bại.
Minh Thù rời bệnh viện.
Dựa vào tình huống trước mắt, chỉ có một tổ chức... nhưng là tổ chức gì?
Cô không biết.
Con sen kia, chúng ta trở về đi thôi.
Thú nhỏ kéo tay Minh Thù, móng vuốt nhỏ cào lòng bàn tay cô.
Ngươi đừng đụng vào những người đó, dù gì cũng không liên quan đến ngươi, ngươi trở về ai có thể làm gì ngươi được? Để cho hai bên bọn họ tự chơi đùa đi.
Có về cô cũng không quan tâm con thú hai chân đáng ghét kia!
"Ngươi không nghe người ta nói sao, ta là nhân vật ảo?" Minh Thù bóp móng vuốt thú nhỏ: "Nói không chừng ngươi cũng là hư cấu thì sao?"
Chuyện này ngươi cũng tin? Con sen, cổ hũ mê tín không được sao!
Minh Thù: "..." Đây không phải là khoa học sao?
"Vậy nếu là thật thì sao?" Minh Thù cười một cái, nhẹ giọng nỉ non: "Thế giới này... ai nói được chính xác."
Thú nhỏ phát điên.
Con sen, đừng cho là ta không biết ngươi đang suy nghĩ gì, ngươi chính là muốn tên thú hai chân đáng ghét kia.
Thú hai chân có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458246/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.