Phó Thần trở lại vòng luân hồi, đầu tiên nhìn thấy Minh Thù ngồi trước bàn hình chữ nhật, trước mặt cô bày bày biện không ít bát đĩa, cắn một quả táo, tâm tình nhìn qua rất tốt.
Mà những người khác vây quanh cái bàn, giương mắt nhìn thức ăn trên bàn.
Những vật này là Minh Thù lấy được, tuy là phân lượng nhìn qua có bọn họ... Nhưng bây giờ vẫn không đoán được ý nghĩ của cô, mọi người không dám manh động.
Nhưng thật là muốn ăn.
Đã lâu chưa từng ngửi được vị thịt...
Cảnh này... đúng thật là khó thấy.
"Phó Thần đã trở về..." Có người cẩn thận nói một tiếng.
Cô gái tóc vàng lập tức nở nụ cười quyến rũ, nói theo: "Phó Thần đã trở về, dưới đó thú vị không?"
Đáy mắt cô ta không khỏi che giấu sự mến mộ.
Phó Thần từ bên kia đi tới, ngay cả ánh mắt cũng chưa từng liếc nhìn những người này, hắn vừa hay đứng ở bên cạnh Minh Thù, cúi xuống nhìn cô: "Cô gọi sao?"
Minh Thù ngẩng cằm lên: "Không phải tôi, chẳng lẽ còn có thể trông cậy vào cậu?"
Ngươi chính là biết giết phiếu đổi đồ ăn vặt của trẫm, có ngươi để làm gì!
Phó Thần không rõ ý tứ: "Cô cũng dám ăn?"
"Cần gì mà không dám, thà làm quỷ no, không làm quỷ chết đói." Còn ăn rất ngon, cho một điểm cộng.
"..."
"Cô ăn xảy ra vấn đề..."
"Tự tôi chịu trách nhiệm." Minh Thù cười: "Có liên quan gì đến Phó tiên sinh sao?"
Phó Thần sửng sốt, đúng vậy, bọn hắn bây giờ nhiều lắm cũng coi là quen biết, quan hệ gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458146/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.