Nhiệm vụ màn bảy liên tục thất bại, người chơi đưa tới đại sảnh đều không đi về nghỉ mà ở lại xem màn bảy.
Thời gian bọn họ đi vào càng lúc càng ngắn, không được bao lâu lại bị truyền tống về lại, rồi lại bị truyền tống vào.
Cảnh mỗi lần trở về đều là Minh Thù bị người ta đuổi theo đánh, tình cảnh kia buồn cười bao nhiêu có bấy nhiêu.
Bọn họ đánh nhau tranh giành sống sót ở chỗ này, chưa từng thấy qua trò chơi nào có thể chơi như vậy.
Liên tiếp ba lần thất bại, Minh Thù cuối cùng cũng gây được sự chú ý của vòng luân hồi, cô bị truyền đến một nơi xa lạ.
Nơi đây một mảng đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón.
Bị nhốt vào phòng tối nhỏ nhưng Minh Thù rất bình tĩnh, vòng luân hồi nếu như bây giờ còn không chú ý đến cô, như vậy vòng luân hồi cũng không còn lợi hại.
Minh Thù thử đi về phía trước, dưới chân rất bằng phẳng, ước chừng sau mười mấy phút, Minh Thù thấy được ánh sáng.
Theo cô tới gần, ánh sáng xóa tan sự tối tăm, tiếng người vọng lại.
"Có người mới sao?"
Ánh sáng trước mặt Minh Thù mạnh mẽ hơn, cô mở mắt to ra thì thấy mình đã đứng ở trong một đại sảnh rộng mở sáng ngời, trong đại sảnh để sô pha và bàn, mà một số người mới ngồi ở trong đại sảnh, tính cũng có đến mười mấy người.
Có người ngồi chung một chỗ, có người thì đơn độc ở một bên, từ huy chương trên người bọn họ có thể nhận ra ai là cùng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458145/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.