Ninh Phù Dung nhìn Minh Thù, trước mắt lại hiện ra cảnh tượng lúc đó, cảnh tượng đó cả đời này nàng ta cũng không muốn trải qua thêm lần nữa.
Mạnh Lương có vẻ tỉnh táo hơn nhiều: "Chi bằng bệ hạ giao dịch với ta."
Giao dịch gì?
Không làm, không làm!
Minh Thù lấy rìu chặt củi trong sân, ném bay về phía Mạnh Lương.
“Keng!”
Rìu đập lên bội kiếm của Mạnh Lương, một tiếng “keng” vang vọng.
"Mạnh Lương, giết nàng ta!"
Ninh Phù Dung hét lớn với Mạnh Lương, trong đầu nàng ta hiện tại đều là giết nàng, giết nàng...
Giết quái vật kia.
Mạnh Lương lui ra phía sau một bước, không để ý đến Ninh Phù Dung kêu gào: "Bệ hạ không muốn cứu vớt lê dân bách tính trăm họ trong thiên hạ sao?"
Đáp lại Mạnh Lương chính là tiếng rìu chặt xuống.
"Nếu ta cho người biết, ta có thể giúp người giải quyết dịch bệnh này..."
"Ồ, ngươi lợi hại vậy sao, vậy sao ngươi không lên trời đi!" Minh Thù bỗng nhẹ giọng ngắt lời hắn.
Mạnh Lương đã không có thời gian nói, hắn bị rìu của Minh Thù bức đến góc, Mạnh Lương không thể không di chuyển.
Rìu của Minh Thù chém vào trên lưỡi kiếm, mũi kiếm rắc một tiếng, đột nhiên vỡ vụn.
Mạnh Lương thần sắc quái dị nhìn về phía Minh Thù.
Minh Thù mỉm cười: "Ngoài ý muốn không, mừng rỡ không?"
Mạnh Lương bất ngờ lui về phía sau, hắn cảm giác được nguy hiểm... Nhưng áo hắn nhanh chóng bị người níu lại, thân thể không tự chủ được lui lại, cảnh sắc trước mặt thay đổi, phía sau lưng truyền đến cảm giác đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458087/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.