Thú nhỏ nói trên núi có thứ khác, Minh Thù quyết định tự mình đi một vòng.
Con sen này, lúc đó ta nhìn thấy ở chỗ này, nó từ bên kia chạy qua sau đó biến mất.
Thú nhỏ nhảy loạn trên mặt đất, chỉ về một hướng giải thích.
Minh Thù nhìn về phía đó, là một cánh rừng rất bình thường.
Minh Thù tiếp tục đi về phía trước. Trên đường có không ít trái cây, cô tiện tay nhặt lên.
Thú nhỏ nhanh hơn Minh Thù một bước, lúc này đột nhiên từ phía trước lăn xuống, đầu đụng vào chân Minh Thù.
Con sen, đồ đệ ngươi ở phía trước, nhìn như sắp chết.
Minh Thù chột dạ vội đi lên.
Ngọc Huy ngã trên đất, con cóc bên cạnh cả người đẫm máu, đã chết.
Minh Thù đỡ Ngọc Huy dậy, đưa tay xem mạch đập của hắn, có chút hỗn loạn nhưng chắc là không nguy hiểm đến tính mạng.
Chết rồi ư?
Thú nhỏ nhảy nhảy bên cạnh Minh Thù.
Chết rồi thì tốt, chết rồi sẽ không ai tranh sủng với nó nữa!
…
Ngọc Huy mở mắt ra thấy rèm cửa màu trắng, có hoa lê từ cửa sổ bay vào rơi trên giường hắn, trong phòng thoang thoảng mùi thơm.
Hắn ôm đầu ngồi dậy.
Nhưng vực người dậy lại cảm thấy tinh thần choáng váng tựa như bị thứ gì trong cơ thể khoét một miếng thịt.
Cảm giác này thật không dễ chịu.
Hình ảnh hỗn loạn trong đầu Ngọc Huy từ từ liên tiếp hiện lên.
Hắn đi tìm mãnh thú của mình, hắn không biết Minh Thù giấu ở đâu nhưng nhiều ngày lục soát trên núi đều không ai tìm thấy, chắc là rất an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457978/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.