Chương trước
Chương sau
Hộ Hoa Linh đi tới tiếp tục tấn công, Thủ Vệ Lăng Mộ lui lại gần ranh giới thêm vài bước, nhưng vẫn không bước tới
[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tấn công thêm vài lần nữa thử xem.
Minh Thù đề nghị.
Sau khi Hộ Hoa Linh tấn công ba lần, dường như toàn bộ quái bên kia đều chen chúc sát ranh giới, bục bắt đầu di chuyển, nhẹ nhàng đưa bọn họ sang bên kia.
[Đội] Khô Lâu: Còn có thể chơi như vậy, mọi người cứ phát huy tự do.
Hộ Hoa Linh không có phản ứng gì với chỉ huy của Khô Lâu, đại khái đã quen với hình thức lập đội phát huy tự do của bọn họ.
Bục vừa di chuyển qua, Thủ Vệ Lăng Mộ liền xông đến, lao nhanh như một cơn gió.
[Đội] Nhiễm Nhiễm: Quái này bị động kinh à?
[Đội] Ly Ca: Có thể là bị khuôn mặt xinh đẹp của Khô Lâu hấp dẫn ha ha.
[Đội] Khuynh Hàn: Mấy người đừng nói chuyện phiếm nữa! Cho tôi một ngụm sữa đi!
[Đội] Ly Ca: Không phải cậu nói sau này muốn tự cung tự cấp sao?
[Đội] Khuynh Hàn: Bà cô ơi tôi sai rồi!
Ly Ca đi qua cho Khuynh Hàn một ngụm sữa, tiện tay cũng cho Tái Lai Nhất Thứ một ngụm sữa.
Hộ Hoa Linh mang Cố Tiểu Thỏ bên người, Minh Thù chỉ còn lại Tây Tử Lâm mơ mơ màng màng, tiểu bạch không khác gì Cố Tiểu Thỏ.
Minh Thù nhìn Tây Tử Lâm đánh quái, hình như không thành thạo lắm lần nào cũng bị quái cào, hơn nữa đi rất hỗn loạn.
[Đội] Tây Tử Lâm: Đại thần cứu mạng!
Tây Tử Lâm chạy về phía Minh Thù.
Minh Thù giơ tay lên phóng qua một kỹ năng, Thủ Vệ Lăng Mộ rớt máu phân nửa. Tây Tử Lâm nhanh chóng chạy đến sau lưng Minh Thù.
[Đội] Tây Tử Lâm: Làm tôi sợ muốn chết.
[Đội] Xuyên Bối: Tây Tử Lâm đã đến cấp năm mươi sáu rồi, làm sao lại đánh không chết quái.
[Đội] Tây Tử Lâm: Cái này... Thực ra tài khoản này không phải của tôi, đây là lần đầu tiên tôi chơi game.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa:...
[Đội] Khô Lâu:...
[Đội] Ly Ca:...
Phía dưới là một loạt chấm lửng im lặng.
Tây Tử Lâm có thể cũng biết mình bị chê, đoán chừng nếu không phải mình là con gái, có thể bọn họ sẽ chửi ầm lên mất.
[Đội] Tây Tử Lâm: Tôi rất thông minh, lúc nãy tôi đã học được dùng kỹ năng như thế nào.
[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Rất đơn giản, bạn nhất định có thể.
[Đội] Tây Tử Lâm: Ừ!
[Đội] Khô Lâu:...
[Đội] Hộ Hoa Linh:...
[Đội] Ly Ca: Chậc chậc, ngay cả đại thần đều không thèm nhìn thẳng.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Hai con thỏ nhỏ này, kho hấp hay chiên đây, kho thì quá ngấy, hấp thì quá nhạt, chiên thì không đủ giòn chi bằng ăn sống đi, chẹp chẹp...
[Đội] Tái Lai Nhất Thứ: Đại lão... Cô đang đùa gì vậy.
[Đội] Xuyên Bối: Thỏ nhỏ đáng yêu như vậy, tại sao muốn ăn thỏ nhỏ.
[Đội] Ly Ca: Xuyên Bối đủ rồi đó!
[Đội] Tây Tử Lâm: Đại lão muốn ăn tôi sao?
[Đội] Cố Tiểu Thỏ:...
Quả nhiên là một ông chú kỳ dị.
Cố Tiểu Thỏ núp sau lưng Hộ Hoa Linh, không dám ló đầu rất sợ Minh Thù ăn mình.
Minh Thù gõ xong câu đó liền không trả lời nữa, bắt đầu chăm chú đánh quái.
Vốn dĩ cái lũ quái kia đã thử thách thẩm mỹ mọi người lắm rồi, bây giờ lại còn thêm một Khu Cước Đại Hán nữa, mọi người cảm thấy tam quan của bọn họ đã bị đả kích.
Thủ Vệ Lăng Mộ ở tầng này không tính là quá mạnh mẽ, mọi người không cần dùng quá nhiều thời gian là có thể hoàn thành, nhảy qua mấy con quái lên trên bục, bục đưa bọn họ đến chỗ cầu thang ở giữa.
Sau khi bục dừng hẳn, xuất hiện trước mặt bọn họ một đám người chơi.
Trong đó có Tiêu Cảnh Hàn và Liễu Nhan tổng cộng có hai mươi người, là hai đội.
[Đội] Khô Lâu: Xem ra có thể đồng thời chuyển dịch.
[Đội] Ly Ca: Xuất hiện kênh lăng mộ kìa.
Ly Ca nói làm tất cả mọi người nhìn kênh nói chuyện của bọn họ, quả nhiên xuất hiện kênh lăng mộ, mà bây giờ kênh thế giới và kênh bang phái đều không dùng được.
Các kênh chỉ có thể sử dụng lúc này là lăng mộ, đội ngũ và trò chuyện riêng.
[Lăng mộ] Mộng Tha Thành: Huynh đệ đối diện, sao mấy người đi qua được vậy?
[Lăng mộ] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tỷ muội đối diện, chúng tôi đến là vào được luôn.
Khô Lâu và đồng đội hai mắt nhìn nhau, luận về việc mở mồm nói bậy bọn họ chỉ phục Lan Chỉ đại lão.
[Lăng mộ] Mộng Tha Thành:...
Hiển nhiên người đối diện không tin.
[Lăng mộ] Trương Dương: Tin tức bao nhiêu tiền, tôi mua.
[Lăng mộ] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Không dám không dám, còn cần đạo cụ hay thứ gì khác không? Nói không chừng lăng mộ này rất nguy hiểm đó, có thể giảm giá!
[Lăng mộ] Xuyên Bối:...
[Lăng mộ] Ly Ca:...
Bên kênh lăng mộ một chuỗi im lặng, trong đội ngũ đồng thanh mắng gian thương.
[Độ ] Khô Lâu: Gian thương.
[Đội] Nhiễm Nhiễm: Gian thương.
[Đội] Một lần nữa: Gian thương.
[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Sư phụ, vì sao anh ta trò chuyện riêng hỏi con?
Cố Tiểu Thỏ đột nhiên gửi ảnh, đoán chừng là Cố Tiểu Thỏ muốn gửi cho Hộ Hoa Linh, kết quả là gửi sai chỗ.
Ảnh là nam chính hỏi Cố Tiểu Thỏ làm sao mà vào được đây, phía trước còn có ghi chép nói chuyện phiếm, chỉ là Cố Tiểu Thỏ không cắt đưa ra, không biết nói cái gì.
[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Gửi nhầm rồi.
[Đội] Hộ Hoa Linh: Đừng để ý đến hắn, tắt đi.
[Đội] Xuyên Bối: Sao Tiêu Tịch này không biết xấu hổ như vậy, dám dụ dỗ người của đội chúng ta.
[Đội] Nhiễm Nhiễm: Nham hiểm!
[Đội] Ly Ca: Tôi đã nhìn thấu Trường An Minh.
[Đội] Tái Lai Nhất Thứ:...
Người chơi Tái Lai Nhất Thứ cảm thấy đám người Đệ Nhất Lâu kia đều là diễn viên gạo cội, nếu không phải hiện tại không thể dùng kênh thế giới, chứ không thì hắn sẽ lên livestream ngay.
Minh Thù đã giao dịch xong, quay trở về liền thấy Cố Tiểu Thỏ gửi tin, cô bỏ hai miếng đồ ăn vặt vào miệng an ủi.
Nam chính đại nhân tiến triển chậm chạp quá.
Nữ chính người ta trả lời vấn đề của anh, cũng còn muốn hỏi đại thần Hộ Hoa Linh.
Hộ Hoa Linh dẫn dắt đội ngũ đi xuống dưới cầu thang phía dưới, không khác gì bên trên cầu thang không phải liền mạch, cần đánh quái mới có thể lợi dụng bục đến cầu thang kế tiếp.
Thế nhưng khi bọn họ đến tầng thứ tư thì toàn quân bị tiêu diệt.
Mọi người cùng bị chuyển dịch ra ngoài, bên ngoài có rất nhiều người chơi.
[Phụ cận] Quan Công: Có người đi ra kìa.
[Phụ cận] Mạch Thượng Hoa Khai: Là người của Đệ Nhất Lâu... Sao bọn họ hành động nhanh vậy?
[Phụ cận] Thu Sắc Vô Song: Lúc trước Lan Chỉ đại lão đã nói trên kênh thế giới, Trường An Minh còn chậm hơn bọn họ một bước, không biết bên trong tình hình thế nào. Đệ Nhất Lâu, kể chút tình hình bên trong đi?
Đệ Nhất Lâu không ai nói gì, một lần nữa lại dịch chuyển vào.
Lần này xuất hiện ở tầng thứ tư, tất cả mọi người hơi kinh ngạc còn tưởng rằng phải quay lại từ đầu, không ngờ là bắt đầu từ tầng thứ tư.
Lần này bọn họ đánh từ tầng bốn đến tầng sáu, lần thứ hai bị diệt toàn đội.
[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Xin lỗi, đều là tôi liên lụy mọi người.
[Đội] Ly Ca: Không sao, hôm nay vốn chỉ dò đường thôi.
[Đội] Xuyên Bối: Không biết phía dưới còn có bao nhiêu tầng, hôm nay tới đây thôi, buổi tối tiếp tục lập đội.
Có thể là Hộ Hoa Linh nói với những người này tác dụng của Cố Tiểu Thỏ, nên không ai trách cứ thế nhưng đội này thực sự không phải là đội ngũ lý tưởng, hoàn toàn là chắp vá tạm thời.
[Đội] Tây Tử Lâm: Mọi người muốn đuổi tôi sao?
[Đội] Ly Ca: Tôi không muốn đả kích em đâu em gái... Nhưng kỹ thuật của em thực sự tệ, liên lụy đến chúng tôi.
[Đội] Tây Tử Lâm:...
Bản thân Tây Tử Lâm là một người chơi xa lạ, Ly Ca nói đương nhiên không khách khí, buổi tối cũng không có ý định chơi cùng Tây Tử Lâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.