Hứa Du Nhiên lên sóng hot search nhưng danh tiếng không tốt, mấy ngày sau Hứa Du Nhiên cũng không lên mạng livestream. Đoán chừng là muốn tránh đầu sóng ngọn gió, chờ trận hot search này qua đi.
Dù sao hot search cũng như đồ chơi rẻ tiền chỉ là nổi lên một thời gian, sóng gió qua đi liền trời yên biển lặng không lưu lại chút gì.
"Leng keng!"
Minh Thù buông chuột đi mở cửa, đứng ngoài cửa là nhân viên cửa hàng hoa nào đó, tay ôm một bó hoa đồng đỏ tươi.
"Tô tiểu thư, hoa của cô."
Minh Thù mỉm cười với người đưa hoa: "Tặng cho cậu."
"Tô tiểu thư."
Mặt người đưa hoa như đưa đám: "Cô đừng làm khó tôi, nếu tôi đem trở về phải bị trừ tiền lương."
"Tôi để nơi này cho cô nha!"
Người đưa hoa đặt hoa trên mặt đất chạy biến như làn khói, nếu hắn lấy về thực sự sẽ bị trừ tiền lương.
Nụ cười của Minh Thù sắp không duy trì nổi nữa.
Tên ngu ngốc Giang Vọng kia.
Theo đuổi người khác có thể theo đuổi bằng cách này sao?
Tám trăm năm cũng không thể được!
Trẫm vẫn nên kéo giá trị thù hận đi!
Cô nhìn hoa hồng một lúc lâu, cúi người ôm bó hoa vào nhà.
Tuy rằng Giang Vọng không đích thân tặng hoa, nhưng mỗi ngày đều sẽ gửi tin nhắn hỏi Minh Thù có nhận được hay không.
Đương nhiên, cuối cùng đều là Giang Vọng xù lông kết thúc công việc.
Giang Vọng: Tôi mắt mù mới thích cô!
Giang Vọng tức đến không nói nổi.
Minh Thù: Đúng, anh chính là mù mắt cho nên hiện tại nhanh đi bệnh viện đi, nói không chừng còn có thể cứu vớt.
Giang Vọng: Tô Mãn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457822/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.