[Vừa nhìn đã thấy không thích hợp, những người này là bọn buôn người à?]
[Nhìn những người đó đâu giống bác sĩ.]
[Nhất định là bọn buôn người, mấy năm gần đây mấy đám buôn lậu này cũng quá đáng, trực tiếp bắt người ở trạm xe lửa còn có pháp luật nữa hay không!]
[Nữ thần lại livestream, tư thế thật đẹp trai!]
[Mỗi lần nữ thần livestream cũng là chuyện lớn!]
Chế trụ những người này không dám tiến lên, Minh Thù mới cong môi mỉm cười:
"Bà nói cô ấy là con gái mình? Bà nói xem cô ấy tên gì, quê ở đâu, năm nay bao nhiêu tuổi, trên người có cái bớt gì có thể chứng minh thân phận?"
Người đối diện nói không ra lời, bọn họ nào biết con nhỏ chết tiệt kia tên gì.
"Con bé... tên là Nhị Nha."
Người phụ nữ trung niên cũng bị Minh Thù đạp vài cước, lúc này sắc mặt xấu xí đã bắt đầu nhìn xung quanh, chuẩn bị chạy trốn.
Bọn họ dùng cách này đã thành công vài lần, không ngờ hôm nay lại gặp thứ dữ.
"Tôi không phải Nhị Nha."
Có lẽ là vì Minh Thù đứng phía trước, cô gái có dũng khí phản bác, lấy ra chứng minh thư của mình.
"Tôi là Chu Oánh Oánh tới nơi này nhập học, tôi không biết bọn họ. Đây là chứng minh thư, vé xe, thư thông báo trúng tuyển của trường tôi."
Ánh mắt của quần chúng vây xem trở nên có chút khác thường.
Phần lớn không phải không hiểu rõ tình huống, nhưng sợ phiền phức không muốn ra tay giúp đỡ.
Bọn buôn người thấy tình thế không tốt, nháy mắt với nhau rút lui.
"Các ngươi chạy cái gì, còn chưa uống trà xong đâu!"
Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457820/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.