Cuối cùng, Minh Thù bị khẩu phần lương thực hấp dẫn nên đành đi theo Hạ Phù.
Cô tuyệt đối không phải vì ăn mới theo hắn.
Tuyệt đối không phải.
Cô không đồng ý thì Hạ Phù liền chặn cô ở cửa trường học. Hơn nữa lại có quá nhiều người vây quanh, thật ra cô muốn đánh Hạ Phù một trận rồi chạy trốn, nhưng còn chưa ra tay thì Hạ Phù liền lấy ra vũ khí cuối cùng.
Đồ ăn vặt sao? Không, đây không phải là đồ ăn vặt, đây là khẩu phần lương thực.
Quan trọng nhất là khẩu phần lương thực Hạ Phù cho cô vô cùng ngon, ngon hơn cả ở học viện phát. Đều là máu nhân tạo, tại sao lại khác biệt lớn như vậy chứ?
"Vì sao của cậu ăn ngon hơn?"
Minh Thù vào nhà liền nhịn không được hỏi Hạ Phù.
Hạ Phù ngẩng đầu nhìn cô, để cặp sách xuống, phun ra hai chữ: "Pha loãng."
Minh Thù lặng im: "Trường học không biết xấu hổ sao?"
Pha loãng khẩu phần lương thực của người khác. Họ làm ra chuyện điên khùng như vậy, tại sao không bị người khác vạch trần chứ?
Hạ Phù không nói lời nào lấy bài tập bắt đầu làm. Minh Thù kéo túi của mình xuống, nhìn sách vở nhăn nhúm của mình, trái ngược hoàn toàn với sách vở của Hạ Phù.
Minh Thù thở dài nằm trên sô pha.
Cô nhìn lên trần nhà giống như không nhìn gì cả, lại có vẻ như đang chăm chú nhìn gì đó.
Sau này phải làm sao bây giờ? Trẫm và những món ăn vặt hấp dẫn ấy đến khi nào mới có thể gặp lại đây?
"Kính coong!"
Hạ Phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457765/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.