Nhìn Minh Thù ngồi xuống cũng không để ý tới mình, hắn từ từ quay về chỗ ngồi.
Học sinh liên tục bước vào, có con người lẫn Huyết tộc.
Ngoại trừ những thành phần đặc biệt, thì đại đa số Huyết tộc bình thường rất an phận, giao tiếp với con người cũng rất tốt.
Nhưng khi năm tên Huyết tộc cao ngạo từ ngoài lớp đi vào, toàn bộ phòng học im lặng như tờ. Bọn họ sợ năm tên Huyết tộc này.
"Này!"
Bàn Minh Thù đột nhiên lung lay, Minh Thù ngẩng đầu lên nhìn Huyết tộc đeo kính râm đứng trước mặt cô.
"Buổi trưa nói với mày, mày cho là gió thoảng bên tai sao?"
Tên Huyết tộc kính râm dùng chân đá lên trên bàn Minh Thù: "Đồ đâu?"
Minh Thù nghĩ nghĩ một chút, đám người kia hình như định thu phí bảo kê của nguyên chủ, phí bảo kê của Huyết tộc đương nhiên là máu. Nguyên chủ ăn còn không đủ no, làm sao có lương thực dư thừa cho bọn chúng chứ?
Huyết tộc kính râm liền đá một cái, cái bàn lập tức ngã trên mặt đất.
"Tao đang nói chuyện với mày đấy. Tai điếc à? Đồ đâu?"
Minh Thù đứng dậy mỉm cười, nhấc chân đạp tới, Huyết tộc kính râm không ngờ Minh Thù dám ra tay, không phòng bị nên bị Minh Thù đạp trúng.
Huyết tộc kính râm đau đến khom người tránh ra, Minh Thù thuận thế cầm lấy tay hắn vặn lại.
Cô cúi đầu cười khẽ: "Muốn đúng không? Tôi sẽ cho các ngươi.”
Lúc này, phòng học lặng ngắt như tờ, toàn bộ phòng học chỉ có âm thanh của cô vang lên.
Chỉ vài giây sau, Huyết tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457764/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.