"Ta không muốn học, ta đến đây ngắm cảnh."
"Hồng trưởng lão, gần đây nàng ta toàn coi thường người khác giống như bị điên vậy."
Chúc Tiêu Vũ tiếp tục mách lẻo với Hồng trưởng lão.
"Ngươi xuống đây trước đã, ngồi ở trên đó còn thể thống gì chứ?"
Hồng trưởng lão ngẩng đầu thấy có chút mệt.
Minh Thù đạp tường nhảy xuống, tư thế nhẹ nhàng, lúc rơi xuống đất càng thanh cao thoát tục.
"Gần đây, Huyền Cơ thay đổi thật lớn..."
"Đúng vậy, hình như hấp dẫn hơn trước đây nhiều, cũng không còn dáng vẻ cả thiên hạ đều thiếu nợ nàng ta. Trên mặt còn luôn tươi cười, càng nhìn càng đẹp."
Thảo luận của các đệ tử rơi vào tai Vân Dao, nàng ta hơi nghi ngờ nhìn Minh Thù, thoáng cái đến trước mặt Hồng trưởng lão.
"Sau này đừng qua bên này, nhớ chưa?"
Hồng trưởng lão cũng không có ý trách tội Minh Thù.
"Hồng trưởng lão, học trộm là phạm vào quy củ, phải phạt nặng."
Âm thanh vang vọng sau lưng Hồng trưởng lão.
Hồng trưởng lão mặt hơi thay đổi, hạ giọng nói:
"Từ trưởng lão, sân luyện tập này là do ta phụ trách không cần ngươi dạy ta phải làm thế nào."
Hồng trưởng lão cũng ngang ngang tuổi với Từ trưởng lão, nhưng dáng vẻ nhìn qua cũng không giống như vậy. Ánh mắt sắc nhọn của Từ trưởng lão chuyển qua Minh Thù, hừ lạnh:
"Đều là chấp sự trưởng lão của ngoại môn, ta không thể nhìn Hồng trưởng lão bao che. Việc này bẩm báo lên, Hồng trưởng lão biết kết quả ra sao không?"
"Ta thật sự không học trộm."
Minh Thù bào chữa cho mình: "Ta không hứng thú mấy chuyện này."
Trẫm không muốn tu tiên.
Nàng chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457725/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.