"Việc này hoàng thúc cũng biết, thêm một người biết cũng không khác gì nhiều, nếu ngươi muốn nói cho bệ hạ, liền đi nói đi, ta không ngại."
Bị một người biết bí mật là nhược điểm, nhưng bị vài người biết được bí mật liền không còn là nhược điểm, nói không chừng sẽ biến thành một lợi thế.
Trình Cẩm Vân giật mình, Hoài Vương cũng biết?
Tại sao hắn lại biết? Là đi cùng Trấn Quốc công chúa, hay là...
Mặc kệ Hoài Vương làm sao biết được, hiện tại nàng phải đối mặt với hai vấn đề.
Nếu như Thẩm Từ và Hoài Vương không cùng một phe, nàng cũng nói cho bệ hạ thành công, đối với sự hiểu biết của nàng với nữ nhân này, nhất định nàng ta sẽ kéo theo Hoài Vương, bệ hạ sẽ nghi ngờ lúc đó Hoài Vương đã ở trong cung. Hoài Vương sẽ ghi nhớ một khoản nợ lên đầu mình, đắc tội Hoài Vương đối với mình không có lợi.
Nếu nàng ta và Hoài Vương cùng một phe, thì đến mặt mũi bệ hạ nàng cũng không gặp được và cũng đắc tội với Hoài Vương.
Đương nhiên đây hoàn toàn là Trình Cẩm Vân nghĩ nhiều, Minh Thù muốn nói cho nàng biết kỳ thật rất đơn giản... Bao nhiêu người biết cũng chẳng sao, trẫm không sợ.
"Nói xong chưa?"
Minh Thù nhìn Trình Cẩm Vân yên lặng đứng đó, bắt đầu đuổi người:
"Đừng che ánh mặt trời của ta, phiền tránh ra một chút."
Trình Cẩm Vân: "..."
Sống lại lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nàng có loại cảm xúc muốn đánh người trước mặt này.
Rốt cuộc là ai cho nàng ta tự tin, cùng dũng khí lớn như vậy.
...
Trình Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457641/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.