Ánh mắt Phượng Thành nhìn về phía Tiêu Như Phong.
Tiêu Như Phỉ vẫn còn đang hôn mê, họ Tiêu ở đây cũng chỉ có mình Tiêu Như Phong. Ánh mắt Phượng Thành nhìn về phía cô ta, Tiêu Như Phong liền trở thành tiêu điểm của mọi người, ngay cả con rắn và Bạch Yên Nhiên bị con rắn "bắt cóc" kia không hề được quan tâm.
Bàn tay Tiêu Như Phong rút vào ống tay áo, ho khan một cái, bình thản nói:
"Vị cô nương này, cô có ý gì? Ta vừa nãy là người đứng xa nhất, làm sao có thể quấy rối đến nó?"
Lúc trước, Bạch Yên Nhiên ức hiếp mình, nữ nhân này cũng góp tay không ít. Tuy rằng không biết vì sao nàng ta lại trở mặt với Bạch Yên Nhiên, nhưng thù này mình sẽ thay Tiêu Như Phong trước kia nhớ kỹ.
"Mau cứu ta..."
Bạch Yên Nhiên tuyệt vọng, cô ta đã bị như thế này rồi mà những người này còn nhìn nữ nhân kia, cứu cô ta trước đã được không...
Cũng vẫn không ai để ý đến Bạch Yên Nhiên.
"Tiêu Như Phong, tại sao ngươi muốn kinh động con rắn?"
Người không thích Tiêu Như Phong lập tức tận dụng cơ hội.
Tiêu Như Phong cười lạnh một tiếng: "Các ngươi đi ra ngoài không đem theo não sao?"
Mọi người đang muốn nổi điên, chợt nghe giọng nói của cô gái bên kia truyền đến.
"Ta cũng thấy họ không đem não đi theo."
Minh Thù bỏ một trái cây vào miệng: "Các ngươi nhìn ta làm gì? Lời này là Tiêu tiểu thư nói, ta chỉ phụ họa một câu thôi, tội chính vẫn là cô ta."
"Cứu ta..."
"Tiêu Như Phong biết ngay cô không có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457586/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.