"Bạch tiểu thư, cô coi trọng bản thân như vậy à?"
Minh Thù đưa tay rút một cành cây khô bên cạnh ra, chậm rãi đứng dậy, ánh sáng uyển chuyển trong mắt tràn đầy ý cười:
"Giữa ta với cô, hình như không tồn tại mấy từ gọi là không ai nợ ai."
Ngươi là thần tiên hay là mặt còn lớn hơn mặt trăng.
"Chát!"
"Chát!"
Cành cây khô mang theo khí thế bén nhọn đánh vào người Bạch Yên Nhiên, đau đến mức Bạch Yên Nhiên thét chói tai, ôm chỗ vừa mới bị đánh.
Cành cây không ngừng hạ xuống, đó không phải là lực đánh thông thường, mà giống như được truyền thêm linh lực, mỗi khi đánh xuống khiến cô ta có cảm giác rách da rách thịt.
Minh Thù từ đầu tới cuối đều mỉm cười, khi nàng giơ lên đánh xuống, nhánh cây kia dường như cũng biến thành vũ khí sắc bén.
Bạch Yên Nhiên vận linh lực chuẩn bị phản đòn, nhưng mỗi lần đều bị Minh Thù cắt ngang, hoàn toàn không có cách gì phản kích.
"Chức Phách, đồ điên này, mau dừng tay lại!"
Bạch Yên Nhiên quát lớn, ôm cánh tay lui về phía xa, hai mắt đỏ ngầu trừng trừng nhìn người ra tay.
Nữ nhân đáng ghét này, lại dám đánh mình trước mặt bao nhiêu người khác.
Minh Thù giơ nhánh cây lên: "Còn muốn lấy bản đồ không?"
"...."
Ngực Bạch Yên Nhiên phập phồng một hồi, mặt cô ta đỏ lên, hận ý trong mắt như thủy triều tuôn ra, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Chức Phách, ngươi sẽ vì hành động này mà phải trả giá thật lớn."
Nàng nhất định phải để cho người này sống không bằng chết.
Minh Thù huơ huơ nhánh cây trong tay, cười nhạt không nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457585/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.