Minh Thù đứng dậy, nhánh cây trong tay đánh lên mu bàn tay Bạch Yên Nhiên:
"Lời cô ấy nói đại diện lời của ta, ai cho cô chỉ tay vào người của ta?"
Bạch Yên Nhiên bị đau la lên, mu bàn tay trắng nõn theo mắt thường có thể thấy sưng đỏ lên, Bạch Yên Nhiên ôm tay, lửa giận trong mắt bùng lên:
"Cô dám đánh ta."
Nữ nhân này xảy ra chuyện gì vậy? Trước đây nàng nói cái gì cũng sẽ làm theo ý nàng, tại sao lần này trở nên kỳ lạ như vậy.
"Đánh cô thì làm sao?"
Minh Thù cười khẽ: "Cô cho cô là thần tiên, ta không dám đánh?"
Trước kia Chức Phách nhẫn nhịn ngươi, nhưng trẫm thì không tốt tính như thế.
"Chức Phách, cô nhớ rõ thân phận bản thân là gì sao?"
Nàng còn dám cười, có cái gì hay mà cười.
Ngực Bạch Yên Nhiên phập phồng, tức giận không nhẹ.
Minh Thù nhướng mày: "Cô nói thử xem ta là thân phận gì?"
"Cô là người bảo vệ ta, cô chính là một hạ nhân, cô nói cô là thân phận gì?"
Có thể là Bạch Yên Nhiên tức giận, nên có chút không kiểm soát được lời nói.
Nói xong, nàng cũng có chút hối hận, nhưng ngẫm lại nàng nói cũng không sai, nàng ta vốn là đến bảo vệ mình, bình thường nàng cũng sai khiến nàng ta, không phải hạ nhân thì là cái gì?
"Bạch Yên Nhiên, đầu cô có phải bị ngâm nước hay không, tiểu thư nhà ta làm hạ nhân cho cô, cô nhận nổi sao?"
Cuối cùng, Hồi Tuyết cũng có thể bùng nổ một phen, Bạch Yên Nhiên thật đúng là tự cho mình là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457579/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.