Trình Diễn nhìn phía dưới có nệm hơi, biểu cảm hết sức đau khổ, không hề nghĩ ngợi cũng nhảy xuống theo.
Minh Thù vừa đứng lên, bên cạnh liền lún xuống, cô lại ngã lần nữa. Bàn tay ấm áp nắm lấy cổ tay cô, bóng đen bao trùm, Trình Diễn đè lên người cô, đôi mắt hiện lên ánh sáng u ám.
Hai người nhìn nhau một lúc lâu.
"Lộc Manh, em thắng rồi."
Trình Diễn nói xong câu đó, đứng dậy bước ra khỏi nệm hơi.
Minh Thù ngồi trên nệm hơi, nhìn bóng dáng của hắn biến mất trong dòng người.
"Manh Manh, không phải cậu hơi quá đáng sao?"
Diệp Miểu Miểu kéo Minh Thù, từ nệm hơi ra ngoài:
"Tớ thấy lúc Trình Diễn rời đi, sắc mặt không được tốt, còn nữa vừa nãy hắn còn theo cậu nhảy xuống."
"Phía dưới này, chẳng phải là có nệm hơi sao?"
Minh Thù phủi phủi quần áo, là cô cô cũng dám nhảy theo.
Diệp Miểu Miểu khinh bỉ:
"Cậu cho là ai cũng có dũng khí nhảy xuống à? Manh Manh, cậu đúng là có phúc mà không biết hưởng, Trình Diễn tốt như vậy theo đuổi cậu nhiều năm, không biết từ chối bao nhiêu người, cậu còn không quý trọng, tớ thấy thật không đáng cho Trình Diễn."
"Vậy cậu gả cho hắn đi, vừa hay lại không gây tai họa cho tớ."
Trong lòng trẫm chỉ có đồ ăn vặt, làm sao có thể tùy tiện thay lòng đổi dạ chứ.
Diệp Miểu Miểu nhéo tay Minh Thù:
"Cậu tỉnh lại đi, bị người kia nhà tớ nghe được, lại chả đánh chết tớ."
"Người đã có gia đình thật sự đáng thương."
Minh Thù rung đùi đắc ý, đợi nhân viên nhà hàng tính tiền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457575/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.