Kim Vũ Kỳ bị đánh đến thảm hại, Minh Thù không hề nói một câu, chỉ cười với cô ta thong thả ung dung rời đi, hình như người vừa đánh người lúc nãy không phải là cô.
Kim Vũ Kỳ quỳ rạp trên mặt đất, nhìn Minh Thù biến mất trong bóng đêm, lửa hận ngập tràn trong lòng, hừng hực thiêu đốt.
"Lộc Manh... Tao muốn mày chết không được tử tế."
Dựa vào cái gì, mà mình phải chịu đựng tất cả mọi chuyện, mình mới là người được đứng trên đỉnh hào quang.
Nằm úp sấp trên mặt đất một lúc, Kim Vũ Kỳ chật vật đứng lên, lần mò tường đi về phía cửa chính Cảnh Phúc Lâu, cô ta định tìm người giúp mình báo cảnh sát, nhưng vừa đi ra liền nhìn thấy Thượng Quan Phong đang cùng một cô gái, chuẩn bị lên xe.
Thượng Quan Phong...
Kim Vũ Kỳ không để ý đến thân thể đau đớn đầy vết thương, xông ra đẩy cô gái kia lên cửa xe, lớn tiếng chất vấn:
"Thượng Quan Phong, cô ta là ai? Vì sao anh ở cùng cô ta? Các người đang làm gì?"
Cô gái sợ hãi, trốn sau lưng Thượng Quan Phong, giọng nhõng nhẽo tức giận hỏi:
"Phong thiếu, chị ta là ai thế, thật là hung dữ, làm người ta sợ hết hồn."
Thượng Quan Phong bảo vệ cô gái phía sau, giễu cợt nhìn về phía Kim Vũ Kỳ cả người nhếch nhác, nâng cằm cô ta lên nói:
"Cô ấy là ai, thì liên quan gì đến cô."
"Anh là vị hôn phu của em, anh nói xem có liên quan gì!"
Kim Vũ Kỳ giận dữ: "Thượng Quan Phong, là ai nói thích em, tình nguyện chăm sóc em cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457574/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.