*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Woa, mới cắt một tí đã thấy ngọc rồi, chắc là lớn lắm."
"Màu xanh này là trung đẳng thôi, cũng không phải Đế Vương Lục, lớn thì có ích gì."
"Nhưng ít nhất cũng được mấy trăm ngàn."
Nghe bọn họ đánh giá, Kỳ Tuấn rất có tự tin.
Gã còn chưa kịp quay qua khoe khoang với Lăng Thanh Huyền thì đã nghe thầy giải thạch ồ một tiếng.
Xung quanh có tiếng đám đông nén cười.
"Hèn gì nhanh như vậy đã thấy ngọc, thì ra chỉ mỏng như tờ giấy."
"Đừng có nói nữa, cười chết tôi. Thật đúng là mỏng như tờ giấy, phía trong cái gì cũng không có."
Kỳ Tuấn sắc mặt khó coi. Quả thật phía sau tất cả đều là đá, không chút sắc xanh.
Nháo ra một trò hề, gã sốt ruột nhưng không lên tiếng.
"Nhìn bên kia kìa! Đã cắt nhỏ như vậy mà còn chưa thấy ngọc. Không phải toàn là đá đó chứ?"
Khối đá của Lăng Thanh Huyền đã cắt chỉ còn lớn cỡ nắm đấm đàn ông trưởng thành, nhưng không thấy ngọc.
Thời điểm Kỳ Tuấn cảm thấy mình vẫn còn cơ hội thắng, bên kia có người hô to: "Ra, ra!"
Đó là một khối ngọc tím nhạt có bông tuyết trong suốt màu lam. Đám người hơi thất vọng. Hóa ra chỉ là một khối ngọc băng hoa phù dung giá mấy trăm ngàn, thích hợp làm vòng tay cho nữ giới.
Bất quá so với khối đá chỉ có một lớp mỏng ngọc xanh giá rẻ của Kỳ Tuấn mà nói, coi như không tệ.
【Ký chủ, sao ngươi lại chọn khối này? Rõ ràng có thể chọn loại quý hơn mà.】
Thỉnh kinh phải đi từng bước một.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-ac-nam-khong-de-choc/4134241/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.