Tâm hồn hủ nữ của thư ký Lý bốc cháy hừng hực.
Cô không biết Lăng Thanh Huyền đã tới, bên này có hội nghị khẩn cấp, cô mới vội vàng tiến vào.
Cô sai rồi, cô nên gõ cửa trước mới đúng.
Có khi nào tổng giám đốc vì cô quấy rầy chuyện tốt của bọn họ mà đuổi việc cô không?
Thật muốn tiếp tục nhìn mà!
Đôi mắt cô thật là nhịn không được.
"Ra ngoài."
Thư ký Lý thở một hơi thật dài, xem ra tổng giám đốc không nổi giận. Còn hội nghị khẩn cấp gì đó, cô hiểu, dời thời gian thôi.
Thư ký rời khỏi, lông mày Kỳ Dật mới hoàn toàn nới lỏng.
Vừa rồi sợ giọng điệu không vui của mình dọa cô sợ, cho nên hắn tận lực nhẹ giọng.
Cơm nước xong xuôi, Kỳ Dật đột nhiên hỏi: "Người tên Lưu Hạ trong đoàn của em, dạo này thế nào?"
Lăng Thanh Huyền tìm một từ để hình dung: "Mùa xuân phơi phới."
Kỳ Dật suy tư, xem ra chuyện đó thật sẽ làm người ta vui vẻ.
Hắn chưa từng làm qua, có chút tò mò, có nên tìm Lưu Hạ cố vấn chút không?
"Thân ái, cho tôi số điện thoại của Lưu Hạ đi."
Lăng Thanh Huyền trực tiếp ném điện thoại cho hắn.
Điện thoại không có mật khẩu, Kỳ Dật cảm thấy cô đây là tuyệt đối tin tưởng mình.
Lưu số liên lạc xong, Kỳ Dật trả lại điện thoại cho cô.
"Thân ái, trước khi về lão trạch, tôi đưa em đi mua ít đồ."
"Tùy chú."
Kỳ Dật ôm cô, đột nhiên động tâm tư, đem cô nâng lên cao, đặt lên bàn, áp sát vào cô.
"Muốn hôn."
Lăng Thanh Huyền rũ mắt, hôn hắn.
Vị trí của hai người rất vừa vặn.
Kỳ Dật cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-ac-nam-khong-de-choc/4134240/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.