Khi nhìn thấy nàng bình an vô sự ngồi trước mặt biểu cảm đầu tiên của hai người kia là ngạc nhiên sau đó là khiếp sợ.
- Hai muội muội có vẻ rất sợ ta nhỉ.
Hàn Vân Tuyết tựa tay vào thành ghế rồi nhìn bọn họ hỏi han.
- Hàn... Dung Ly! Ngươi...chưa chết.
Hiền Phi tính tình kiêu ngạo nhưng rất nhát gan cô ta lần này chắc bị ám ảnh cả đời.
- Đáng tiếc.... khiến muội thất vọng rồi.
Nàng than thở thay cho Trương Nhược Băng.
- Ngươi vậy mà cấu kết với bọn đạo tặc Sơn Linh Trại nếu để vương thượng biết không những cô bị mất vương vị mà Nguyệt Hoa Quốc cũng bị liên lụy.
Thục Phi cố ý lấy hệ quả ra để đe doạ nàng.
- Ồ! Ý muội là ta nên giết người để bịt miệng.
Nói rồi nàng cầm một con dao nhỏ dơ lên xem thử.
- Cô...cô không được giết ta! Cha ta là...
Hiền Phi sợ hãi nhìn chằm chằm vào con dao trên tay nàng.
- Cũng chỉ là một thượng thư nhỏ bé thôi! Ở nơi này cho dù là Vương thượng cũng phải phục tùng bổn cung.
Nàng chẳng có chút biểu cảm nào khi cô ta lấy cha mình ra đỡ đòn. Nàng vứt con dao cho A Hải nói tiếp.
- A Hải! Cho ngươi làm đừng để ai sống sót.
Đây là một đòn tấn công chí mạng vào tâm trí của hai ả kia. Nhìn A Hải đang đến gần quả nhiên bọn họ đã sợ hãi tột độ.
- Vương hậu Tỷ tỷ! Ta sai rồi! Tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2954830/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.