Chàng muốn gì?
Nàng cất giọng nhàn nhạt hỏi ánh mắt mong chờ xem rốt cuộc chàng muốn đòi thứ gì. Đối điện với ánh mắt đó từ khóe miệng hắn khẽ cong lên một đường. Chàng từ lại gần nàng dựa sát vào một bên tai thì thầm.
- Hay là nương tử lấy thân báo đáp đi.
Nàng không rõ hiện giờ mình đang có biểu cảm gì nhưng con sói trước mặt nàng bắt đầu lộ ra hàm răng nanh với móng vuốt sắc nhọn chỉ chờ nàng động đậy là ngay lập tức hắn sẽ cắn nàng.
Sơ hở một cái là đòi lấy thân báo đáp chắc nàng có phân thân ra cũng không đủ thoả mãn hắn. Nàng đưa một tay lên chạm vào cằm của hắn cười như không cười đáp lại.
- Chàng....mơ đi! Đưa tay ra.
Nàng vừa nói xong liền dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn đưa tay ra. Tiêu Dạ Thần có vẻ không được vui lắm miễn cưỡng đưa tay. Nàng nắm tay lại đặt lên tay chàng giây sau một hạt giống nhỏ dẹp màu nâu đen xuất hiện trên tay hắn.
- Đây là thứ gì?
Hắn nhìn thứ hạt giống nhỏ bé lại xẹp lép như đồng 1 xu trên tay ánh mắt liếc qua hỏi nàng.
- Hạt giống hoa tử đằng.
- ???
Tiêu Dạ Thần hình như vẫn không tin đây là hạt giống của một loại hoa nên bàn tay cứ xoa xoa lại nắn nắn để xác định xem bên trong thật sự có hạt không.
- Hạt này ta chọn rất lâu đấy...chàng không thích à... thế thì đưa đây!
Ngay khi nàng định lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2952913/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.