Tiêu Dạ Thần vừa phất áo một cái tất cả cửa sổ của phòng này đều đóng lại. Tách...tách...ào...ào! Bên ngoài mưa to dần nước xối lên mái nhà tạo ra tiếng ầm ầm như nước lũ.
Đùng! Một tiếng sét vang lên trong không trung doạ ai đó giật nảy mình theo phản xạ nàng nhào vào lòng hắn mà trú ngụ. Tiêu Dạ Thần biết nàng bị tiếng sét dọa nên đưa tay che một bên tai nàng lại.
- Sợ à!
- Không hẳn! Chỉ là tiếng sấm hơi ồn...khó nghe.
- Ta đưa nàng về phòng trước.
Vừa dứt lời hắn ẵm nàng lên đi về phía gian phòng ngủ. Cẩn thận đắp mềm lên người rồi nằm xuống dỗ nàng ngủ. Cả quá trình nàng không cần phải làm gì cả mà một mình Tiêu Dạ Thần lo hết cứ như vú nuôi vậy!
Chẳng biết có chàng dùng loại tiên pháp gì mà một lúc sau bên tai nàng dường như không nghe thấy tiếng gì nữa dần dần chìm vào giấc ngủ.
Bên ngoài tiếng đao kiếm va chạm vang lên trong không trung. Màu máu hoà cùng hạt mưa tạo nên từng vũng đỏ thẫm nhuộm đỏ cả khuôn viên Thần Lan Cung.
Đám thích khách chọn đúng ngày hôm nay ám sát có lẽ đã biết chàng mất hết tu vi. Trùng hợp ngày mai chính là đại lễ sắp phong công chúa cũng là lúc sứ thần Chiêu My Quốc đến Bắc Minh diện kiến...tên đứng sau có vẻ rất gấp gáp muốn loại bỏ chàng.
Tiêu Dạ Thần lặng lẽ ngồi dậy kéo tấm rèm ở đầu giường che bớt ánh sáng cho nàng, sau đó bước về phía chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2952911/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.