Chiếc kiệu dừng lại nàng được Tiêu Dạ Thần bế xuống. Trước mặt nàng là một cánh cửa lớn cao tầm 10 mét đứng treo tấm biển đề là "Thần Lan Cung". Không khí nơi này u ám tối đen như mực nơi có ánh sáng chính là hai cái lồng đèn to treo lủng lẳng hai bên.
Trùng tên với tên cung chàng ở hoàng cung chắc là hắn lấy tên ở đây để đặt. Hoa văn trên cửa có hình của 4 thần thú thượng cổ bắt đầu từ cánh cửa bên trái lần lượt là Thanh Long, Bạch Hồ, Chu Tước, Huyền Vũ... đúng rồi ở giữa tựa đề kia còn có hoa văn một con hồ ly 9 đuôi. Kì lạ thật!
- Hạ quan cung nghênh bệ hạ trở về cung.
Đó là giọng của nam nhân...sự chú ý của nàng chuyển dời vào người hắn ta. Y mặc một bộ đồ màu đen trên đầu mọc ra hai cái tai trắng...ồ hoá ra cũng là một đại mĩ nam kìa!
- Sắp xếp lại cung điện trẫm sẽ ở vài ngày.
- Vâng.
Vừa bước vào cửa cảnh vật nhanh chóng thay đổi từ đêm sang ngày. Đập vào mắt nàng chính là một toà cung điện nguy nga còn hơn hoàng cung ở Bắc Minh Quốc. Mọi thứ ở đây đều được làm bằng vàng sáng chói khiến người ta loá cả mắt.
- Nương tử có thích không...Hay là để vi phu tặng nàng vài gươm vàng mang về nhé.
Tiêu Dạ Thần cười rất gian xảo nhìn nàng...hừ hắn định dụ nàng bán thân à.
- Không thèm.
Bà đây đâu có thiếu tiền lúc ở hiện đại ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2952885/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.