Thanh Ly thở hồng hộc chống tay dưới sàn hai má đỏ ửng lên vì thiếu dưỡng khí. Cứ ngỡ là Tiêu Dạ Thần đã trở về hình dáng bình thường nên nàng mất cảnh giác cứ ngồi lì ở đó không chịu đi.
Đêm tối gió lạnh âm u mây đen che khuất trăng bỗng tản ra nhanh chóng. Ánh sáng mờ ảo chiếu vào người chàng. Vì Tiêu Dạ Thần đứng ngược sáng nên nàng không thể thấy rõ được khuôn mặt hắn lúc này.
Thanh Ly vừa loạng choạng đứng dậy thì một lần nữa nàng lại bị hắn bóp chặt cổ. Ngay lập tức máu trong người nàng ngừng lưu thông lên não. Nàng cố giãy dụa nhưng lực ở phần cổ càng tăng thêm đau nhói vết thương trên đầu bị rách ra máu cứ thế tuôn đầy mặt.
- Ngươi nghĩ có thể qua mặt được ta...Chu Ngữ Tịch. Thanh Ly đang ở điện khác cách nơi này rất xa nàng ấy không thể nào ở đây được.
Giọng hắn trầm trầm có vẻ mất kiên nhẫn với cái người tên Chu Ngữ Tịch. Thanh Ly bị đè ra cột thân thể cứ thế bị hắn đưa lên cao. Lúc này nàng mới thấy được khuôn mặt đầy oán khí màu đen chiếm cứ của chàng. Ấn kí trên trán Tiêu Dạ Thần đang ánh lên một ngọn lửa màu đen sức mạnh của chàng so với vừa nãy chỉ có tăng lên chứ không hề giảm.
Ánh mắt của hắn lãnh lẽo chứa nhiều tia khát máu tàn bạo đến rợn người. Thanh Ly chưa từng thấy Tiêu Dạ Thần có bộ dạng này... giống như con quỷ dữ của địa ngục đang rình mò con mồi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2952882/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.