Chương trước
Chương sau
- --7---#Tiểu Đào Đào.

Tiếng của Từ U Niệm vang lên, lập tức cơ thể Uyển Nhi thoát ra được cỗ sức mạnh vô hình kia. Mùi tanh hôi nhớp nháp không còn bám lấy cô.

Lúc này Uyển Nhi xoay người nhảy xuống đất. Bất giác hình ảnh kinh dị, ghê rợn đập thằng vào mắt cô.

Cô còn tưởng mình nhìn thấy ảo giác, vội vàng chớp chớp hai mắt. Sau đó lại mở lớn, mơ hồ còn trừng to hơn..

Từ sau vai Từ U Niệm, có hai cánh tay trắng xanh, mục rữa từ từ trườn ra sau cổ rồi bám víu lấy đầu hắn..

Những ngón tay mảnh khảnh xanh xao, đang cố gắng kéo căng gương mặt Từ U Niệm. Lập tức gương mặt lạnh lùng của hắn, bất chợt trưng ra nụ cười ma quái..

Tới bản thân hắn, cũng không thể hiểu được. Bản thân mình là đang cười cái gì..

Uyển Nhi run giọng mở miệng nói:" Từ U Niệm, anh... anh cười cái gì? Anh thấy nó phải không??

- Vù.... Vù... Vù..

Sắc mặt Từ U Niệm đỏ tới kì quái, hắn đứng ở ngay lối lên cầu thang. Không nói không rằng, ngẫn người nhìn Uyển Nhi..

Nhịp tim cô đập mạnh, gia tốc nhanh hơn. Cô khẽ cắn cắn môi dưới của mình. Lúc này cô thật sự trách bản thân vì quá chủ quan, không học thuộc quấn nhật kí của Mễ Bà để lại.

Tới bây giờ gặp phải con quỷ mạnh như vậy, không biết phải làm sao..

Uyển Nhi lui về sau 2 bước, chân phải ấn ấn cố định. Toàn cơ thể vận khí, áp nội công giữ ở đan điền. Hôm nay lão nương quyết định sống mái với con quỷ này..

Vài giây sau, cô lập tức lao về phía trước với tốc độ kinh người. Bàn tay phải nắm thành quả đấm vươn ra, lao thẳng về phía Từ U Niệm..

Hắn vẫn lưu nụ cười quái gở, trướng mắt đó trên mặt. Hai cánh tai xanh xao nhợt nhạt mục rữa đã biến mất.

Nhưng Uyển Nhi không hề có ý định từ bỏ, có lẽ nụ cười đó khiến cô sinh khí..

" Ầm.. - Rầm...

Toàn cơ thể Từ U Niệm bay xa tới 5m. Va chạm vào tường, khiến hắn ngay lập tức bất tỉnh. Đại não còn chưa phân tích rõ, vì sao mình lại ngất...

Uyển Nhi tiến lại gần, cô nhàn nhạt nhìn nam nhân đã ngất lịm dưới sàn nhà. Hồi lâu sau mới mấp máy miệng, lên tiếng..

" Lỗi tại con quỷ kia, lão nương không có cố ý...

[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ đánh chết nam chủ rồi ư?

Cô dơ chân ra đập vài cái lên mông của hắn. Thản nhiên đáp lại..

" Vẫn còn thở.:"

[...]:"....."

" Nụ cười của hắn, khiến lão nương thấy rất chướng mắt..:"

- ----Mộc Gia..

Một cơn gió mạnh mẽ bay vào phòng ngủ của Mộc Thiên Thiên, âm thanh quỷ dị vang lên..

" Tao mượn của mày chút dương khí.... tao đói... đói... '

- -----

Bão 7/7( Đã trả xong)

Tiếp tục lịch bão nè..

Đạt mốc 103k phiếu Đào bão 12 chương nhé. Mỗi chương sẽ là 900-1000 chữ... Hạn vào ngày 12/1/2020.

Ngày mai vẫn sẽ ra chương mới như bình thường..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.