Tư Đan Hề nói xong, liếc mắt nhìn phản ứng của Uyển Nhi. Nhưng lại khiến nàng ta thất vọng không thôi, Uyển Nhi vẫn ngồi ăn ngon lành sắc mặt không hề hấn gì.
Thực chất trong lòng Uyển Nhi đau đớn, như bị ai đó xé toạc ra. Thì ra lí do Tống Gia bị trảm là do Tư Đan Hề dàn dựng..
Nháy mắt Uyển Nhi đứng phất dậy, trong lòng âm thầm nghiến răng nói. Nữ chủ, ngươi muốn hoàn thành nhiệm vụ, vậy phải hỏi xem lão nương có đồng ý hay không.
Toàn bộ chén chè trôi nước nóng hổi chuốc lên người Tư Đan Hề. Tiểu Hoa kinh sợ, tiến tới lau cho Tư Đan Hề.
" Á -- Nóng quá... nóng.. "
" Yêu Phi tỷ, vì sao tỷ lại hất lên người của muội... "
Uyển Nhi cười nhạt, giường như nữ chủ không biết. Nam chủ đã có mặt ở đây, vậy càng tốt thuận tiện cho lão nương chả đũa.
" Ngươi nha, ngươi nói cho ta ăn. Nhưng lại không thả tay ra, làm sao ta ăn?
" Ta thà về bảo Hải Đường tỷ tỷ nấu cho ta ăn còn hơn.
Nói xong Uyển Nhi xoay người định rời đi, nhưng Tiểu Hoa hung hãn nắm chặt cổ tay của cô, tức giân lên tiếng.
" Yêu Phi Nương Nương, người làm Thục Phi bị bỏng rồi, nô tì phải đi bẩm báo cho Hoàng Thượng, nhờ người phân xử.
" Ngươi bỏ tay ra, ta muốn về bảo Hải Đường tỷ nấu ăn ngon hơn.
Tiểu Hoa Nhất định không thả, ôm ghì lấy Uyển Nhi. Cô âm thầm mỉa mai, là ngươi tự chuốc lấy rắc rối.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB: Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Uyển Nhi xoay người lại, hất Tiểu Hoa ra. Dáng cho nàng ta một bạt tai mạnh bạo, khiến đầu óc Tiểu Hoa choáng váng không thôi.
" Chát --"
Không dừng lại ở đó,Uyển Nhi nhảy lên ngồi hẳn trên người Tiểu Hoa, vận công vung tay lên đánh mạnh mẽ xuống mặt. Không một chút lưu tình nào.
Mỗi cú vung tay lên, rồi đánh xuống. Tiểu Hoa cảm giác mình giống như bị núi đè, hai tay ôm chặt lấy mặt.
Rất nhanh cung nô gần đó, chạy tới lôi kéo Uyển Nhi ra khỏi người Tiểu Hoa.
" Yêu Phi nàng là đang làm cái gì?" Một âm thanh trầm thấp khí thế, bất phàm vang lên.
Tất cả mọi người giống như bị điểm huyệt, trừ bỏ Uyển Nhi nhanh chóng thay đổi biểu cảm, nước mắt tuôn rơi không ngừng.
Cô thoát ra, chạy tới ôm chặt lồng ngực của Nam Cung Hàn, nức nở lên tiếng.
" Tiểu Trư ~~ là các nàng ấy khi dễ ta. Vị tỷ tỷ nhiều lông kia, nói ta tới đây cho ta ăn điểm tâm ngon.
" Ô~~ô... nhưng ta tới thì lại.. nắm lấy không buông ra cho ta... ăn..ô. ô..
"Tiểu Trư ~~ ngươi mau dẫn ta về, ta muốn Hải Đường tỷ làm bánh quế hoa.. Oa. oa.. ô. ô..
Thoáng chốc Nam Cung Hàn bị Uyển Nhi bất ngờ ôm, khiến thân thể hắn cứng đờ. Rõ ràng đánh người là nàng ấy, mà người khóc lại vẫn là nàng.
Hắn từ xa có thấy Tư Đan Hề quả thật không có thả chén sứ ra. Xem ra lời của nàng nói là sự thật. Đây cũng là lần đầu hắn trông thấy Uyển Nhi khóc, còn khóc tới thảm thương...
" Khụ ~~ Nàng gọi Trẫm là gì?
Uyển Nhi ngước đôi mắt nhiễm đầy lệ quang, cánh mũi sụt sịt khẽ rung. Cô nức nỡ lên tiếng.
" Ngươi là Tiểu Trướ~~ Là người lần trước..
" Ngươi là người có cái bụng béo~~ Tiểu Trư cười rất xấu, ta nhớ rõ ngươi...
Nam Cung Hàn:"....."
( Ting - Độ Hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 25% tốt lắm, tiểu tỷ tỷ siêu giỏi)
Nhìn bộ dạng khóc tới xấu của Uyển Nhi, nước mắt nước mũi tèm lem. Khiến Nam Cung Hàn không có tức giận, mà khiến khiến dở khóc dở cười.
Không biết phải làm sao cho phải.
Riêng Tư Đan Hề Nhìn thấy Nam Cung Hàn, nàng ta chưa kịp đưa ra bộ dạng bị bắt nạt. Thì Uyển Nhi đã khóc tới thảm.
Ngang nhiên phá đám kịch bản, mà nàng ta dốc tâm dàn dựng từ ban đầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]